Trời nhá nhem tối, ngoài phòng vang lên tiếng mưa rơi tí tách, cánh cửa sổ khép hờ bị gió thổi lay động, trên bàn học trước cửa sổ có một thiếu niên đang nằm sấp, cuốn sách bên cạnh cũng bị gió thổi lật sang trang.
Có người ở ngoài phòng nói lải nhải: "Tri Hà, trời mưa rồi, lát nữa con hãy xem sách cũng được, ra sân cất hết quần áo vào đi, mẹ phải lên mái nhà cất đậu, khó khăn lắm mới phơi khô được bây giờ lại bị mưa ướt hết rồi, haizz."
Ứng Tri Hà đột nhiên mở mắt ra, trong đáy mắt ẩn chứa vẻ âm trầm, cảnh giác không thuộc độ tuổi này.
Báo xong thù, gặp mặt Lý Kinh Thu lần cuối, rõ ràng y đã về Đông Xưởng uống thuốc độc tự vẫn rồi, sao giờ còn tỉnh lại? Ứng Tri Hà đứng dậy, vẻ mặt mừo mịt, bên tai còn văng vẳng giọng nói vừa nghe thấy.
Người nói chuyện hình như là mẫu thân y.
Ngay sau đó, Ứng Tri Hà đánh giá bày biện trong phòng, lại cúi đầu nhìn bộ quần áo vải đã sờn bạc, vá chằng vá đụp trên người mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play