Lâm Thính cúi đầu chỉ lo lau vết nước trái cây trên váy, cô không phát hiện ra sự khác thường của Đoạn Linh.
Đoạn Hinh Ninh tìm được cây lau nhà tới, nhặt những lá bài trên sàn lên, bảo họ cầm lấy đi sang một bên tránh để cây lau nhà đụng vào chân.
"Hai đứa làm đổ nước trái cây hả?" Phùng Diệp ở tầng một nghe thấy động tĩnh nên đi lên trên lầu, bà muốn lên xem bọn họ thế nào, ai ngờ thấy trên người Lâm Thính có nước trái cây, mà Đoạn Hinh Ninh lại đang lau nhà.
Đoạn Hinh Ninh rất ít khi làm việc nhà, cô ấy vụng về kéo cây lau nhà: "Vâng."
"Để mẹ lau cho, các con về phòng chơi bài tiếp đi." Phùng Diệp đi tới, cười dịu dàng nhận lấy cây lau nhà trong tay Đoạn Hinh Ninh. Nước trái cây không giống nước, nó dính dính nên tương đối khó lau sạch.
Đoạn Linh chậm rãi bỏ bài vào hộp: "Mình hơi buồn ngủ rồi, không chơi nữa."
Lâm Thính vứt tờ khăn giấy bị nước trái cây làm vàng đi, nghi ngờ nhìn hắn: "Bây giờ mới mười giờ mà cậu đã buồn ngủ rồi?" Cô nhớ hắn thường ngủ vào khoảng mười một giờ, hôm nay sớm hơn tận một tiếng?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT