Gia nhân có lẽ vì muốn tiện cho Đoạn Linh nghỉ ngơi nên không thắp đèn trong chính sảnh. Trong phòng tối mờ, mơ hồ có thể thấy hai bóng người quấn quýt lấy nhau. Lại vì chưa mở cửa sổ nên trong không khí phảng phất một mùi hương rượu nhàn nhạt không thể xua tan.
Tối nay Lâm Thính cũng có uống chút rượu, nhưng vẫn còn giữ chừng mực, chưa đến nỗi say.
Còn Đoạn Linh bị khách chuốc không ít, mùi rượu dính trên người lại càng nồng đượm hơn. Hương rượu đan xen cùng mùi trầm, qua đôi môi đang kề sát mà truyền sang nàng, khiến đầu óc Lâm Thính bất giác quay cuồng.
Không biết có phải ảo giác hay không, Lâm Thính cảm thấy nhiệt độ quanh mình dường như đang dâng lên, xúc cảm nơi môi càng lúc càng khó ngó lơ, vừa nóng lại vừa ẩm ướt. Hắn dịu dàng liếm qua môi răng nàng, rồi như rắn lạnh lẽo trơn trượt, đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi nàng không chịu rời.
Tuy khi mới hôn sâu, động tác của Đoạn Linh còn hơi lạ lẫm, song rất nhanh đã thành thục không thầy dạy cũng biết, lực đạo ôn hòa mà lại ẩn chứa chiếm hữu.
Điều lạ là Lâm Thính không hề thấy khó chịu, chỉ là có chút khó thở mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT