Sau khi Đoạn Linh rời đi, trên môi của Lâm Thính vẫn còn lưu lại cảm giác ấm áp và có chút mềm mại.
Nàng vô thức mím nhẹ môi, lông mi rung lên không ngừng. Đang định mở miệng hỏi thì Đoạn Linh đã ngồi thẳng người nói: “Lý phu nhân rời đi rồi.”
Lâm Thính nhìn ra ngoài đình, quả nhiên không thấy bóng Lý Kinh Thu đâu nữa. Thế nhưng lúc này nàng lại để tâm tới chuyện khác hơn, chuyện hắn vừa hôn nàng: “Vừa rồi… vì sao huynh lại hôn thật?”
“Lý phu nhân dường như vẫn chưa tin chúng ta nên đã tiến lên mấy bước mới chịu rời đi.”
Nói cách khác là vì sợ diễn không tới nơi tới chốn mà bị Lý Kinh Thu nhìn ra sơ hở, nên hắn mới thật sự hôn nàng? Trong đầu Lâm Thính rối như tơ vò.
Đoạn Linh quan sát vẻ mặt của nàng, đôi môi vừa mới hôn qua khẽ động, giọng nói phát ra vừa dễ nghe lại như mang chút mê hoặc: “Sao vậy? Muội cho là ta làm như thế là không phải?”
Lâm Thính nhất thời không biết nên đáp thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play