Mùa hạ oi bức ẩm ướt, người dễ đổ mồ hôi. Lâm Thính chẳng muốn đi đâu, chỉ muốn cuộn mình trong phòng, lười biếng mơ màng buồn ngủ, đồ lót mỏng khoác hờ hững trên người.
Một người hầu vén rèm bước vào: “Thất cô nương, nô tỳ đã mua nước lạnh về cho người.”
Lâm Thính uể oải mở mắt từ trên tháp La Hán ngồi dậy, nàng nhận lấy chén nước lạnh do người hầu dâng lên uống liền mấy ngụm. Trong nước có bỏ ít đá vụn, uống vào mát lạnh, tạm xua tan cơn nóng.
Sau khi uống xong nàng cảm thấy tỉnh táo đôi chút.
Lâm Thính ngẩng đầu nhìn tường son ngoài cửa sổ, không khỏi hoài niệm cuộc sống hiện đại. Ở hiện đại chỉ cần mở điều hòa là có thể sống yên ổn qua mùa hè, chẳng như bây giờ phải dựa vào chút đá vụn để chống nóng, chưa bao lâu lại nóng trở lại.
Song hoài niệm cuộc sống hiện đại cũng vô ích, bởi nàng đã mắc bệnh nan y mà chết ở hiện đại. Sau đó xuyên vào quyển truyện giới hạn mà kiếp trước nàng từng đọc, xem như có thêm một đời, sẽ không tồn tại khả năng xuyên về nữa.
Tính kỹ thì nàng xuyên vào quyển truyện hạn chế này đã chín năm. Nhưng không phải xuyên hồn mà là xuyên thai, nay mới chín tuổi, vẫn là một tiểu hài tử chưa làm nên nổi chuyện gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play