Nam Sơn Các vẫn làm ăn như thường ngày, khách khứa tấp nập, tiểu nhị bận rộn đến nỗi chân như không chạm đất, khắp nơi đều là những tiếng nói cười rộn ràng của thực khác, không khí rất náo nhiệt.
Lâm Thính ngồi trong một nhã gian hướng mặt ra sân khấu, thỉnh thoảng lại ngước mắt nhìn sang phía đối diện. Trên sân khấu, đào kép hóa trang rất đậm, giọng ca du dương mềm mại lọt vào tai, lời hát uyển chuyển lay động lòng người.
Đoạn Linh ngồi ngay bên trái nàng, tay tùy ý đặt lên mặt bàn gỗ, đầu ngón tay hờ hững chạm vào mặt bàn, ánh mắt chăm chú dõi theo đào kép trên sân khấu, thần sắc tựa hồ không gì có thể quấy nhiễu được hắn.
Đây là lần thứ hai Lâm Thính chủ động mở lời muốn nói chuyện với hắn, Đoạn Linh kiên nhẫn chờ đợi.
Nàng không để hắn chờ lâu. Đợi đến câu hát thứ ba của đào kép, Lâm Thính nghiêng người rót một chén trà nóng mà tiểu nhị vừa pha đẩy tới trước mặt hắn:
“Đoạn đại nhân, mời dùng trà.”
Đoạn Linh nhìn chén trà trên bàn chợt nhớ lại lúc nhỏ Lâm Thính từng đưa hắn một miếng điểm tâm tinh xảo, hương vị ngọt ngào dễ chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT