Vết thương của Đoạn Linh chưa xử lý vết thương nên máu vẫn rỉ ra bên ngoài. Lâm Thính lập tức kéo hắn rời khỏi nơi đó, trở về phòng lấy thuốc trị thương. Nàng cẩn thận làm sạch vết thương cho hắn, rồi dùng vải trắng băng bó cho hắn thật cẩn thận.
Bởi vì sợ làm hắn đau, động tác của nàng rất chậm. Đến khi băng bó xong thì thời gian đã trôi qua một khắc đồng hồ.
"Sau này chàng không được làm chuyện này nữa."
Nàng nhất định phải chết một lần, cho dù có uống máu của hắn cũng không thể thay đổi kết cục ấy.
Huống hồ nàng làm sao có thể uống máu của Đoạn Linh, sao có thể nuốt thể trôi được? Lâm Thính quay đầu nhìn mấy chiếc khăn bị nhuộm thành màu đỏ đặt trên bàn, tất cả đều dùng để lau máu cho hắn. Trong không khí vẫn còn vương lại một mùi tanh nhàn nhạt.
Đoạn Linh thu mắt lại, giọng khẽ khàng: "Nếu đã vô dụng, vậy sau này ta sẽ không làm nữa."
Tay Lâm Thính đặt trên cổ tay hắn dời xuống vuốt ve mu bàn tay hắn, nơi có thể lờ mờ thấy những mạch máu ẩn dưới làn da. Ngón tay nàng lần theo từng đốt ngón tay thon dài, cuối cùng dừng lại trên đầu ngón tay đang ửng đỏ của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT