Lúc này nến trong phòng sáng rực, ánh sáng dịu dàng phản chiếu lên cổ tay đầy vết sẹo của Đoạn Linh. Lâm Thính cúi đầu hôn lên những vết sẹo ấy, trong mắt chẳng hề có nửa phần chán ghét.
Đoạn Linh chăm chú nhìn nàng.
Nàng đang hôn lên những vết sẹo của hắn.
Rõ ràng Lâm Thính từng bảo sẹo trông khó coi, thế nhưng đêm nay nàng lại chủ động hôn lên cổ tay hắn. Giống như đang dùng hành động nói với hắn rằng nàng không chán ghét nó, còn nguyện ý tiếp nhận nó. Đoạn Linh bỗng cảm thấy đầu ngón tay tê dại, hơi thở rối loạn không thể kiểm soát nổi, đến mức ngay cả thứ xấu xí kia cũng theo nụ hôn của nàng mà ngóc đầu dậy.
Toàn thân hắn khẽ run rẩy.
Lâm Thính cảm nhận được, liền nhẹ nhàng hôn lên cổ tay trái của hắn, lại hôn qua cổ tay phải của hắn. Hai cổ tay đều đầy sẹo ngang dọc, những vết sẹo loang lổ ấy hằn lên làn da lẽ ra nên trơn nhẵn, giống như một bức họa hoàn mỹ lại dính chút tì vết.
Sau khi hôn qua, nàng còn dùng tay xoa nhẹ vài lần, không biết hắn đã chịu đựng đau đớn ra sao mà tự cắt cổ tay nhiều đến vậy. Nhiều vết thương chồng chéo lên nhau, mắt thường cũng thấy rõ những vết cắt chồng hết lớp này đến lớp khác lên nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT