Lâm Thính trơ mắt nhìn cảm giác ẩm ướt men theo mắt cá chân đi lên rồi rơi vào bắp chân. Đoạn Linh thực sự đã hôn chân nàng, đây không phải mơ!
Nàng vội vàng muốn rụt chân về, nhưng không kịp điều chỉnhsức lực, lòng bàn chân vô tình giẫm lên gương mặt trắng hồng của Đoạn Linh. Vào khoảnh khắc ấy, nàng không chỉ cảm nhận được đầu lưỡi mềm mại của hắn mà còn chạm vào sống mũi cao thẳng và đôi môi nóng ấm.
Tim Lâm Thính đập như đánh trống, nàng vừa lăn về phía sau vừa rụt lại bàn chân vừa bị hắn hôn.
Đoạn Linh không ngăn cản, chỉ ngồi trên tháp La Hán nhìn nàng, tay cầm lấy tay nàng chống lên mép ghế. Mu bàn tay hắn ẩn hiện đường gân xanh do kìm nén, nhưng lại bị tay áo dài buông xuống che khuất.
Lâm Thính cũng nhìn Đoạn Linh.
Đôi môi mỏng của hắn hơi đỏ lên, y phục so với lúc vừa tắm xong lại càng rối loạn hơn, mái tóc dài đen nhánh mất trật tự xõa trên lớp áo trắng, tựa như một bức tranh thủy mặc giản đơn đến tận cùng, chỉ cần hai màu đen trắng cũng đủ vẽ nên cảnh sắc mỹ lệ.
Nàng im lặng một lúc, sau đó xuống tháo La Hán bưng chén trà đến cho hắn súc miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT