Mùi trầm hương quen thuộc thoang thoảng trong không khí, sau năm ngày lại lần nữa xâm chiếm khứu giác của Lâm Thính, khiến nàng vừa muốn nín thở để tránh, lại vừa muốn tham lam hít thêm một hơi.
Đôi tay đặt trên đầu gối của Lâm Thính khẽ động, đôi mắt cũng không yên mà đảo loạn.
Đoạn Linh học gì cũng rất nhanh, chẳng rõ hắn học trang điểm từ đâu, nhưng tay nghề còn tinh xảo hơn cả Đào Chu.
Hắn không như người khác cố tình dùng phấn son để làm dịu đi đường nét sắc sảo đầy tính công kích của nàng. Ngược lại, hắn thuận theo dung mạo của nàng mà tô điểm khiến nó phô bày ra hết vẻ đẹp, khiến vẻ đẹp ấy càng thêm rực rỡ đến tận cùng, tựa đóa sen đỏ nở rộ.
Lâm Thính rất rất thích.
Cuối cùng đã đến bước trang điểm cuối cùng, đó là tô son. Đoạn Linh rửa tay sạch sẽ, sau đó mở hộp son, dùng đầu ngón tay thấm chút son rồi đặt lên đôi môi mím chặt của nàng, nhẹ nhàng xoa đều, đầu ngón tay lướt qua kẽ môi nàng, phết son lên tận khóe miệng, dính cả vào hơi thở nóng ấm giữa răng môi.
Tim Lâm Thính đập rộn ràng, chợt nhớ đến giấc mơ hoang đường hắn liếm chân nàng. Nàng bấm nhẹ ngón tay, ánh mắt liếc nhìn Đoạn Linh rồi lại nhanh chóng né tránh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT