Khi bảo vệ cổ tay siết chặt lại, tất thảy những vết sẹo đều chìm vào bóng tối.
“Ta gần như đã khỏi rồi.” Đối diện với Đoạn Linh mấy đêm nay, Lâm Thính vẫn luôn có chút khẩn trương. Nhưng khẩn trương vì điều gì chính nàng cũng không rõ.
Đoạn Linh bước đến cửa, kéo cửa ra, nhắc lại:
“Ta sẽ đến.”
“Nhưng ta đi ngủ rồi.”
Ngủ rồi thì sẽ không có ai mở cửa cho hắn nữa, Lâm Thính không muốn đang ngủ ngon lành lại bị đánh thức, mà bị đánh thức rồi cũng chẳng tiện phát cáu với hắn.
“Ta biết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT