Trời sắp sáng, chuyện này rõ ràng là phản ứng bình thường của nam tử vào buổi sáng sớm. Vậy mà nàng trong lúc ngủ lại vô tình cọ sát một hồi. Lâm Thính chẳng còn tâm trí để ý đến việc váy mình có chút ẩm, nàng lập tức bật dậy khỏi giường.
Nhìn lại trên giường, Đoạn Linh chẳng biết đã tỉnh từ bao giờ, hắn đang lặng lẽ nhìn nàng. Đôi mắt phượng đuôi hơi ửng đỏ, mang theo chút hơi nước, sắc mặt trắng tựa tuyết lại vương một tầng đỏ nhàn nhạt. Vạt áo trước của hắn bị nàng làm xộc xệch, lộ ra một mảng da thịt lớn, đai lưng cũng chẳng còn ngay ngắn, phác hoạ ra đường nét eo thon tinh tế.
Bởi vì Đoạn Linh chậm rãi ngồi dậy, mái tóc dài rơi xuống theo bờ vai vẽ ra một đường cong nhẹ, tựa như muốn gảy động lòng người.
Lâm Thính không kìm được liếc thêm mấy lần, rồi chợt hoàn hồn:
"Đoạn đại nhân."
Đoạn Linh kéo tấm chăn bị nàng đá xuống cuối giường đắp tạm lên eo, giọng nói ôn hòa:
"Thật xin lỗi, đã làm bẩn váy của nàng. Phiền nàng thay váy rồi mang khăn che mặt đến gọi Cẩm Y Vệ ở lầu ba, mang danh nghĩa của ta bảo bọn họ lấy một bộ y phục nam mới."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT