Lâm Thính khẽ nhích sang một bên, nhường cho Đoạn Linh ngồi gần đống lửa hơn. Hắn đã ngâm mình trong nước quá lâu, y phục chắc chắn đã ướt. Lại vừa phát bệnh không lâu, nếu không nhanh chóng hong khô áo quần, e rằng sau khi bệnh tình thuyên giảm hắn sẽ lại bị cảm lạnh, khó lòng xuống núi.
“Nhờ ơn” thuốc mê kia, nàng đã ngủ được một giấc, tinh thần giờ đây tốt hơn nhiều. Vì thế nàng muốn tính sổ với hắn: “Đoạn đại nhân, ngài…”
Đoạn Linh: “Hạ thuốc mê nàng là bất đắc dĩ. Như Lâm Thất cô nương đã nói, ta không muốn để người khác thấy bộ dạng khi phát bệnh, mà nàng nhất quyết không chịu rời đi. Ta chỉ có thể làm vậy.”
Lâm Thính lập tức đứng phắt dậy: “Ý của ngài là việc ta bị hạ thuốc mê là lỗi của ta sao?”
“Không phải.”
Sắc đỏ trên mặt Đoạn Linh vẫn chưa tan hết. Hắn nói tiếp:
“Là lỗi của ta, mong cô nương thứ lỗi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play