Xem ra Thẩm Nhược Hoa không đoán sai, Tề nương tử không chịu hết hy vọng, chỉ là đối với tâm tư của nàng, Thẩm Nhược Hoa còn không để vào mắt, Tiết Văn Hạo và danh phận Tam phu nhân Hầu phủ ai muốn thì cứ việc tới lấy đi. Chỉ là nàng không thể cứ như vậy vô duyên vô cớ buông tha những người muốn hại chết nàng, Thẩm thị bị chết oan nên đòi về, một món cũng không thể thiếu.
"Tam gia chưa cho người đón nàng ta vào phủ?" Thẩm Nhược Hoa dẫn theo một đám nha hoàn bà tử Thanh Mai của Hạ ma ma chuyển qua phòng khách, đi vào Quỳnh Bích Viện.
Hạ ma ma cũng có chút nghi hoặc, lắc đầu: "Hôm nay Tam gia rõ ràng ở trong phủ, Tề nương tử tới cửa cầu kiến nương tử, chắc hẳn hắn cũng biết nhưng chưa từng cho người đón nàng qua, ngay cả gặp cũng chưa từng gặp." Chẳng lẽ Tam gia đã hiểu, không lén lui tới với Tề nương tử nữa?
Thẩm Nhược Hoa nghĩ nghĩ, nở nụ cười: "Đúng rồi, sợ là bạc trên người không đủ dùng, đương nhiên cũng không tiện gặp lại Tề nương tử." Vị Tề nương tử kia trông mong vị kim chủ Tiết Văn Hạo này có thể cho nàng ân huệ, ngay cả quần áo trên người đều là Tiết Văn Hạo cho bạc may.
Hạ ma ma thở dài, không nhắc tới Tiết Văn Hạo nữa, chỉ hỏi: "Nếu ngày mai nàng ta còn tới, thì để người ta đuổi đi sao?"
Thẩm Nhược Hoa khoát tay áo: "Không sao. Nếu nàng ta lại đến cứ để cho nàng ta vào là được, nhìn xem nàng ta muốn nói cái gì."
Trở lại sương phòng, Thanh Mai và Yêu Đào cởi áo choàng cho Thẩm Nhược Hoa, thay quần áo thường ngày, tháo vòng tay nặng nề, lại sai tiểu nha đầu đưa đồ ăn nóng lên. Mãi đến khi bưng bát sữa bò nóng hổi, nàng mới cảm thấy toàn thân thả lỏng, lười biếng ăn một miếng. Hương vị ngọt ngào khoan khoái theo yết hầu xuống, thần kinh căng thẳng cả ngày lúc này mới thả lỏng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play