Phụ nhân trẻ tuổi kia ưỡn bụng, đỡ tay nha đầu gian nan khuỵ gối trên bồ đoàn trước tượng đồng, hai tay chắp lại, nhắm mắt cầu khấn, trong miệng lẩm bẩm, bộ dáng rất thành kính, một hồi lâu mới đưa hương cho nha đầu, đỡ tay nha đầu đứng dậy, để bà tử đi theo phía sau đem hai giỏ đồ đựng đầy cung phụng đưa cho tiểu sa di, còn có một cái bọc nhỏ nặng trịch, thoạt nhìn bên trong giống như chứa không ít ngân lượng.
Chỉ là lúc nàng ra cửa điện vẫn như cũ mặt mũi tràn đầy vẻ lo lắng, không biết vì chuyện gì tâm sự nặng nề, bước qua cánh cửa điện cao cao, không cẩn thận bị vấp lảo đảo, mắt thấy thân thể nghiêng một cái muốn ngã xuống, lại được người vững vàng đỡ lấy, lo lắng hỏi: "Ngươi không sao chứ, thân thể nặng vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn." Là Thẩm Nhược Hoa.
Phu nhân trẻ tuổi được nha đầu vội vàng đỡ lấy, chưa kịp tỉnh hồn đã vỗ vỗ ngực của mình, thật lâu sau mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng cười nói cảm ơn với Thẩm Nhược Hoa: "Đa tạ vị phu nhân này. Nếu không có phu nhân, chỉ sợ ta đã ngã rồi."
Thẩm Nhược Hoa nhìn kỹ vị phụ nhân trẻ tuổi này, chỉ thấy phụ nhân bụng nàng lớn như trăng tròn, trên mặt không có huyết sắc gì, thoạt nhìn thân thể rất gầy yếu, cùng bụng nhô cao kia cực kỳ không cân đối, không khỏi sắc mặt có chút khó coi, lại cười nhạt nói: "Không cần khách khí như vậy, bất quá là tiện tay mà thôi, chỉ là thân thể này của ngươi nặng như vậy, sao còn tự mình đến dâng hương, có cung phụng gì để nha hoàn bà tử đưa tới là được."
Sắc mặt phụ nhân trẻ tuổi hơi dịu lại. Nhưng chân vẫn có chút mềm, để nha đầu đỡ mình ngồi xuống một bên, cười cười xin lỗi với Thẩm Nhược Hoa, lúc này mới nói: "Ta sợ không đủ thành tâm, Bồ Tát xa lạ. Cho nên mới tự mình tới. Nhưng thân thể vẫn quá nặng, đi vài bước cũng muốn nghỉ ngơi một hồi lâu."
Thẩm Nhược Hoa nhìn chằm chằm bụng của nàng một hồi, thở dài nói: "Phu nhân sợ là mang song sinh đi, xem tình hình hẳn là không đủ tám tháng mới đúng."
Sắc mặt phụ nhân trẻ tuổi Đại kinh thất sắc, không khỏi kinh ngạc nhìn chằm chằm Thẩm Nhược Hoa, nhìn ra nàng mang song thai cũng không khó khăn, Thái Y viện đã sớm bắt mạch cho nàng, cũng đều nói là giống như song thai, chỉ là có thể nhìn ra nàng mang thai bao nhiêu tháng cũng ít có người, ngay cả Lý viện sử Thái Y viện am hiểu an thai phụ khoa nhất lúc trước cũng đã đoán sai thời điểm, nói nhiều một tháng, đơn giản là bụng nàng lớn như đấu, so với mang thai song sinh bình thường còn muốn lớn hơn nhiều. Nhưng vị phu nhân trước mắt này lại một câu nói trúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT