Phúc Vương phi liếc nhìn Chu Kỳ Hữu, cười nhạt một tiếng: “Xem giờ thì phải đi đón dâu rồi, ngươi cũng đừng ở chỗ này cùng chúng ta, mau mau đi đón tân nương của ngươi tới đây đi.”
Chu Kỳ Hữu cung kính khom người, lui ra khỏi sảnh ngoài.
Nhìn Chu Kỳ Hữu đi xa, Phúc vương phi mới nhìn thoáng qua Vinh vương phi: “Những ngày qua Vinh vương cũng đặc biệt bận rộn, nghe nói chợ ngựa ở ngoại ô phía tây đều là một tay Vinh vương lo liệu, thật sự là tận tâm tận lực.”
Ánh mắt Vinh vương phi lóe lên, cười rất miễn cưỡng: “Phúc vương phi nói gì vậy, Thái hậu nương nương và Hoàng Thượng còn chưa hồi cung, mới lệnh Vương Gia nhà ta quản lý chuyện chợ ngựa, Vương Gia cũng chỉ phụng mệnh làm việc mà thôi.”
Phúc Vương phi nhìn bà ta một cái thật sâu, quay mặt qua cười nói với mấy vị lão Quận Vương phi: “Đừng trách ta bất công, thật sự là ngày thường ta cũng không thích ra ngoài đi lại, cũng không thể nói chuyện với những cô nương trong quý phủ này, ngược lại nha đầu Thẩm gia kia rất vừa ý, ta nhìn rất thích.”
Mấy vị lão Quận Vương phi kia cũng biết Thẩm Nhược Hoa bây giờ rất được Thái hậu và Phúc Vương phi yêu thích, cũng đều cười phụ họa: “Đúng vậy, Thẩm nữ y huệ chất lan tâm, lại thông hiểu y thuật khó có được.”
Vinh vương phi nghe rất không thuận tai, cố ý vuốt tóc mai: “Muốn nói y thuật, làm sao so được với Vĩnh Gia quận chúa. Nếu Vĩnh Gia quận chúa chưa từng ốm chết, làm sao đến phiên vị cô nương Thẩm gia hòa ly này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT