Phó thị đi vào Minh Xuân Viện, nhìn lướt qua xung quanh, bà ta chưa bao giờ đi vào trong viện này, từ lúc bà ta gả vào Anh Quốc Công phủ thì đã biết có một viện tử như vậy, còn là chủ viện trong phủ, sân viện so với Thu Sương Viện bà ta ở lớn hơn rất nhiều, nghe các bà tử hầu hạ trong phủ nói, trong viện này đều dùng loại tốt nhất, tốt hơn Thu Sương Viện nhưng bà ta chưa bao giờ có thể bước vào viện này một bước. Viện này đều là người của Lương thị lưu lại phụ trách quản lý, ngay cả người của bà ta cũng không chen vào được, càng đừng nói là muốn vào ở.
Ánh mắt của bà ta đảo qua từng gốc cây lựu trong viện, nụ hoa phía trên đã chớm nở, từng chồng rơi xuống đầu cành, rõ ràng là có người tỉ mỉ xử lý. Bà ta mỉm cười thu hồi ánh mắt, tiến vào chính đường, nhìn thấy Tề Minh Duệ cùng với Thẩm Nhược Hoa cùng nhau bái Tề Thiệu Viễn ngồi ở thượng vị, trong tay bưng chén trà dâng trà, mà bên cạnh Tề Thiệu Viễn lại bày bài vị của Lương thị, Tề lão phu nhân ngồi ở một bên cười tủm tỉm nhìn một màn này.
Bà ta lập tức tức giận đến run rẩy, cố nén tức giận nặn ra nụ cười, vững vàng đỡ tay Liêu ma ma vào cửa, cười nói: “Đại gia và phu nhân đang dâng trà cho Quốc Công gia và tỷ tỷ đấy à.”
Tề lão phu nhân liếc bà ta một cái, nụ cười cực nhạt: “Ngươi đã đến rồi, vậy thì ngồi ở một bên nhìn xem đi, lát nữa bọn họ dập đầu xong lại kính trà cho ngươi.”
Phó thị cũng không nói gì, cười một cái ngồi xuống bên cạnh Tề lão phu nhân, cầm quạt tròn nhìn Tề Minh Duệ và Thẩm Nhược Hoa kính trà.
Tề Thiệu Viễn nhìn Tề Minh Duệ và Thẩm Nhược Hoa bưng chén trà, trên mặt không có một nụ cười, chỉ nhìn Tề Minh Duệ: “Ngươi đã nhớ rõ ràng những gì ngươi nói lúc trước.”
Trên mặt Tề Minh Duệ cũng là một mảnh lạnh lẽo, mặt mày cũng không nâng lên: “Quốc công gia yên tâm, chuyện ta đáp ứng một chút cũng không thiếu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT