Tân phòng của Tề Minh Duệ và Thẩm Nhược Hoa được bố trí thật sự là không khí vui mừng, gấm uyên ương đỏ thẫm được phủ kín giường, trên cửa sổ dán chữ song hỉ đỏ thẫm, các nha hoàn bà tử vây quanh Thẩm Nhược Hoa ngồi trên giường, cười khanh khách nói: “Mời phu nhân ngồi thoải mái, đại gia tiếp khách xong sẽ trở về phòng.”
Thẩm Nhược Hoa cũng biết có rất nhiều khách mời đến, vừa rồi ở chính đường toàn lễ nàng nghe thấy được tiếng chúc mừng của rất nhiều người, còn có Anh Quốc Công Tề Thiệu Viễn lạnh lùng kêu lên, Phó thị lời nói ghen tị khó nén được: “Đây chính là nàng dâu mới của chúng ta vừa được cáo mệnh nhất phẩm đấy, mau đứng lên, nào dám nhận lễ của ngươi, ngày sau Anh Quốc Công phủ còn trông cậy vào ngươi và đại gia giúp đỡ đấy.”
Thẩm Nhược Hoa cách khăn trùm đỏ thẫm, không nhìn thấy thần sắc của bọn họ nhưng cũng đoán được tâm tư của mỗi người bọn họ. Nàng không mở miệng, nếu lúc này xảy ra tranh chấp, chỉ sợ sẽ khiến các khách mời chê cười, nàng chỉ cần cúi đầu nghe là được, ngày sau sợ là sẽ có không ít phiền phức cùng vợ chồng Anh Quốc Công.
Giọng nói của Tề lão phu nhân đúng lúc vang lên: “Không có ai giúp ai, đều là dựa vào ân điển của Thái hậu nương nương và Hoàng thượng.” Sai người đỡ Thẩm Nhược Hoa đứng dậy, cùng Tề Minh Duệ hành lễ phu thê, đưa vào tân phòng.
Mũ phượng nặng nề đè ép cổ Thẩm Nhược Hoa đau nhức, nàng cách khăn trùm kêu lên: “Thanh Mai, ma ma...”
Hạ ma ma vội vàng tiến lên, nhẹ giọng nói: “Nương tử đói rồi phải không?”
Thẩm Nhược Hoa cười khổ chỉ vào mũ phượng vàng ròng trên đầu: “Cái này quá nặng, trước gỡ xuống nghỉ ngơi một chút đi, bằng không đợi đến khi xong rồi... Hắn trở về, chỉ sợ ta đã không ngẩng đầu lên được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT