Diêu thị là khách quý của Quỳnh Bích viện, nàng cười dịu dàng đợi nha đầu đến Đông sương phòng, Yêu Đào đang ngồi ở hành lang gấp khúc dạy tiểu nha đầu kết dây, thấy nàng ta tới, ngoài kinh ngạc ra vội vàng mang theo mấy tiểu nha đầu nghênh đón: "Nhị phu nhân mạnh khỏe."
Diêu thị gật gật đầu: "Phu nhân nhà ngươi có ở trong phòng không?"
Yêu Đào khuỵ gối nói: "Ở trong phòng nghỉ ngơi."
Diêu thị chỉ chỉ mấy bọc giấy trong tay tiểu nha đầu: "Ta mới được một ít Phục Linh, Xuyên Khung đưa cho nàng ấy một ít, cũng đến thăm nàng ấy."
Yêu Đào bảo tiểu nha đầu vén rèm lên, dẫn Diêu thị đi vào: "Nhị phu nhân xin mời ngồi, nô tỳ đi mời nương tử ra ngoài."
Diêu thị ừm một tiếng, vào phòng cũng không ngồi xuống, ngược lại ở gian ngoài sương phòng đi đi lại lại xung quanh, nhìn vật trang trí trong phòng, dáng vẻ rất hứng thú. Đều nói lúc trước khi Thẩm thị gả đến Tiết gia, bốn mươi tám nâng của hồi môn đều là nặng trịch. Mẹ của Thẩm thị là Bảo Định đốc phủ Thẩm phu nhân cũng là con gái nhà giàu ở kinh đô. Những thứ cho Thẩm thị trong của hồi môn đều chọn lựa kỹ lưỡng, khi đó tuy nàng ta đã gả đến Tiết gia nhưng cũng là dâu mới, chưa từng giúp đỡ lo liệu hôn sự, dĩ nhiên cũng sẽ không nhìn thấy danh sách của hồi môn và đồ cưới, chỉ có thể nghe người khác nói.
Hiện tại nhìn trong phòng Thẩm thị, bàn trà màu Hoàng Hoa Lê, trên tường treo 《 Hán cung xuân hội》, trên bàn trà men xanh màu đỏ đựng mấy cành thủy tiên mềm mại nở ra, bên cạnh bày mấy quả thủ Phật vàng óng dụ người trong bát sứ trắng ngọt. Vừa nhìn liền cảm thấy lịch sự hào phóng, chỉ mấy món này đã không tầm thường. Diêu thị sắc mặt có chút không dễ coi, nàng xuất thân gia đình thương nhân tầm thường, dĩ nhiên là không phú quý bằng Thẩm thị nhưng nàng cùng Thẩm thị lại trở thành chị em dâu trong phủ Quảng Bình hầu. Khó tránh khỏi sẽ không sinh lòng so sánh, khiến nàng sao có thể cam tâm mình giữ chút đồ cưới kia, gả cho Tiết Văn Thanh không chức quan chỉ có thể xử lý việc vặt nhìn Thẩm thị gả cho tài tử Tiết Văn Hạo phú quý phong lưu phóng khoáng của kinh đô?
Nàng ta nhìn bài trí trong Đông sương phòng, cười lạnh một tiếng, dù cho có vinh hoa phú quý thì thế nào? Thẩm thị cuối cùng cũng chỉ là thứ vô dụng, có thể sống sót hay không còn chưa biết. Chẳng lẽ còn tưởng rằng có thể an an ổn ổn làm Tam phu nhân của Quảng Bình Hầu phủ, trông coi Tiết Văn Hạo sống thật tốt hay sao?
Rèm châu trong phòng khẽ động, có người đi ra, vẻ châm chọc trên mặt Diêu thị rất nhanh biến mất không thấy, lộ ra nụ cười khôn khéo, nhìn về phía Thẩm Nhược Hoa: "Tam đệ muội khỏe chứ? Ta tới thăm ngươi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT