Tiết Văn Hạo bị một mùi hôi thối hun cho tỉnh lại, hắn mờ mịt mở mắt ra, còn chưa hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, đã nhìn thấy một đám người dùng ống tay áo che miệng mũi, cách hắn thật xa, dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn hắn, tựa như nhìn thấy thứ gì rất ghê tởm, mà trên người hắn tản mát ra một mùi tanh tưởi ghê tởm, chính là mùi tanh tưởi này hun cho hắn tỉnh lại, lúc này càng cảm thấy gay mũi cay mắt, hắn há miệng đang muốn hỏi là chuyện gì xảy ra, lại là bị mùi trong miệng mình hun đến mức phun ra.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hắn không phải bị giam trong phòng giam, làm sao lại nằm ở chỗ này, một thân hôi thối này là từ đâu tới? Tiết Văn Hạo nhất thời cảm thấy đầu óc mình không xoay chuyển được.
Thẩm Nhược Hoa ngồi trong Đại sảnh của vệ sở Cẩm Y vệ uống trà, Từ Miễn cho người dâng trà lên, khách khí nói chuyện với nàng. Trước mắt Thẩm Nhược Hoa đã là nữ quan nhất phẩm, lại là chưởng sự Thái Y viện, phẩm giai cao hơn hắn rất nhiều, cho dù hắn bởi vì chuyện cung biến, bây giờ đã được thăng chức làm Chỉ Huy Sứ Cẩm Y vệ, đó cũng là được chỗ tốt của Thẩm Nhược Hoa, đối với một phụ nhân nhìn như tầm thường như vậy, hắn nửa điểm khinh thị cũng không dám có.
Ngẫm lại lúc trước khi Thẩm Nhược Hoa còn là Tam phu nhân của Quảng Bình Hầu phủ, vì chuyện của hồi môn và Thẩm Quân Nho đã xin hắn giúp đỡ, bây giờ thế mà đã đến tình trạng này, thực sự khiến hắn không thể không kính sợ, càng cảm thấy nữ nhân này không đơn giản.
“... Tự nghĩ việc này đã xảy ra ở trong chiếu ngục của Cẩm Y vệ, nên tra rõ một phen, ai có thể ở dưới tình huống các ngươi cũng chưa từng phát hiện, lặng yên không một tiếng động mang theo độc vật vào chiếu ngục, cho phò mã dùng, đây cũng không phải là việc nhỏ.” Thẩm Nhược Hoa cười nhạt nói.
Từ Miễn nghiêm mặt, liên tục gật đầu: “Thẩm nữ y nói rất đúng, xưa nay chiếu ngục quản hạt nghiêm ngặt, bây giờ xảy ra việc này, hạ quan khó thoát tội, chuyện này sẽ để cho người ta tra rõ.”
Thẩm Nhược Hoa nói: “Huống hồ hiện tại Phò mã còn chưa từng bị định tội, chỉ sợ Thái hậu nương nương còn muốn giữ hắn lại. Nếu hắn vô duyên vô cớ chết ở trong chiếu ngục, chỉ sợ Thái hậu nương nương sẽ không vui, vì lẽ đó Từ Đại nhân cần phải ngàn vạn cẩn thận. Nếu lại xảy ra sai lầm gì, vậy cũng khó mà nói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT