Nghe Phúc vương phi hỏi như vậy, Thọ Ninh trưởng công chúa lại sửng sốt, nàng ta nhìn Phúc vương phi ấp úng nói: “Ta chỉ muốn cầu Thái hậu nương nương sớm ngày thả phò mã hồi phủ, lại đuổi Thẩm thị xuất cung, không thể để cho nàng chê cười nữa.” Nàng ta không rõ còn phải có tính toán gì, xưa nay nàng muốn cái gì liền có thể có cái đó, còn phải làm cái tính toán gì.
Phúc Vương phi nghe xong lại thở dài, nghiêm mặt nhìn nàng ta: “Những ngày qua Thái hậu nương nương không chịu gặp ngươi, ngươi tiến cung đi tìm những quý nhân nương nương kia cũng đều khước từ không chịu nói giúp ngươi, ngươi còn không rõ sao?”
“Lời này của Vương phi là có ý gì?” Thọ Ninh trưởng công chúa nhìn chằm chằm Phúc Vương phi nói.
Bà nhìn Thọ Ninh Trưởng công chúa đang trố mắt, cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Nếu ngươi thật sự nghe ta, liền trở về dâng tấu chương, thỉnh cầu Thái hậu nương nương thu hồi một nửa ruộng đất và cung cấp hàng năm của ngươi, giáng làm quận chúa.” Trên mặt bà tràn đầy thở dài, “Chung quy ngươi là thân tỷ của Khang Vương, coi như là chuyện phản loạn ngươi nói không biết, rốt cuộc cũng khó thoát khỏi bị liên luỵ. Chuyện của Thẩm thị càng không nên nhắc lại, nàng cứu Thái hậu nương nương và Hoàng hậu nương nương, lại là Đại công thần bình loạn, bây giờ là nữ quan nhất phẩm trong cung, ngươi và nàng vẫn là không nên xung đột thì tốt hơn.”
Nghe bà nói, Thọ Ninh trưởng công chúa đột nhiên biến sắc, đứng bật dậy thở hồng hộc nhìn Phúc Vương phi: “Vương phi đây là ý gì, ta kính ngươi là thẩm mới tới mời ngươi giúp đỡ tiến cung nói chuyện với Thái hậu nương nương, ngươi lại muốn ta tự xin hàng làm quận chúa, còn phải trốn tránh Thẩm thị kia, chẳng lẽ là muốn thay người khác khi dễ ta hay sao!”
Nàng ta cười lạnh một tiếng: “Đúng rồi, Vương Phi xưa nay thích Thẩm thị yêu tinh ti tiện kia, dĩ nhiên là muốn nói chuyện thay nàng, ép ta tự hạ thân phận!” Nàng ta hừ lạnh, “Ta là trưởng nữ của Tiên đế, ngay cả Hoàng thượng thấy ta cũng phải gọi ta một tiếng hoàng tỷ, làm sao có thể hạ mình làm quận chúa, ngay cả Thái hậu nương nương cũng không thể chê bai thân phận của ta!”
Nàng ta nói xong, cũng không để ý tới sắc mặt Phúc vương phi xanh mét: “Nếu không phải Vinh vương phi những ngày qua bị bệnh không thể gặp khách, ta cũng sẽ không tới cầu vương phi. Hôm nay xem ra ta sai rồi, vương phi một lòng chỉ thiên vị Thẩm thị, nơi nào còn nhớ rõ trưởng công chúa ta, cáo từ.” Dứt lời, mang theo nha đầu bà tử phẩy tay áo bỏ đi, vẻ mặt hậm hực rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT