Hồ Thị nhìn những người xung quanh cố nén cười xích lại gần Thẩm Nhược Hoa thấp giọng nói: "Chẳng lẽ bọn họ còn không biết ngươi cũng bị nhận thiếp mời phải tới xem lễ sao? Nhìn bộ dáng kia giống như bị dọa đến ngay cả lời đều nói không nên lời." Nàng nói, nhịn không được dùng tay áo che miệng cười, "Sợ là bọn họ cho là ngươi là muốn tới đại náo một trận đấy."
Giang Hạ Bá phu nhân mẹ chồng của Hồ Thị ngược lại là người dễ nói chuyện, một bên oán trách Hồ Thị nói: "Đừng nói bậy." Một bên lại cùng Thẩm Nhược Hoa nói: "Không có gì đâu, một hồi ngươi cứ ngồi bên cạnh chúng ta, bọn họ sẽ không dám nói gì."
Anh Quốc Công phu nhân Phó Thị lúc này trông thấy Thẩm Nhược Hoa, khóe miệng nhẹ cười, cùng Lâm An Bá phu nhân nói: "Nàng thế mà cũng tới, thật náo nhiệt. Một lát nữa ngươi phải thật tốt mời nàng đi khám cho con con dâu của ngươi đi, tất nhiên có thể có biện pháp trị tốt.”
Lâm An Bá phu nhân gật đầu, suy nghĩ một lát nữa phải làm sao mở miệng nói với Thẩm Nhược Hoa, bà chỉ sợ Thẩm Nhược Hoa sẽ trực tiếp cự tuyệt bà, dù sao bọn họ cũng không có giao tình gì.
Lúc này bên ngoài một trận lốp bốp tiếng pháo nổ lên, tiểu nha đầu mặt mũi tràn đầy vui mừng tiến đến báo: " Sứ thần tứ hôn trong cung đến, đã đến tiền viện rồi."
Tiết lão phu nhân đại hỉ, vội nói: "Sứ thần đã đến rồi sao, vậy ban thưởng trong cung cùng của hồi môn đều đưa đến rồi?" Bà ta vừa thốt ra, liền phát giác được trong khách sảnh các phu nhân đều nhịn cười nhìn bà ta, đây rõ ràng là ngóng trông có thể mau mau được ban thưởng trong cung và của hồi môn của trưởng công chúa đến mức che giấu cũng quên.
Tiểu nha đầu nói: "Sứ thần nói, ban thưởng cùng của hồi môn đã đưa ra cung rồi, chắc hẳn một lát nữa liền có thể đưa đến."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT