"Thẩm nữ y, không biết tình hình này như thế nào?" Tiết Mậu Nghiệp cố nặn ra một khuôn mặt tươi cười so với khóc còn khó coi hơn, ân cần tiến lên hỏi Thẩm Nhược Hoa vừa mới bắt mạch xong.
Thẩm Nhược Hoa cũng không thèm nhìn Tiết lão phu nhân trên giường đang nghiến răng nghiến lợi với nàng nhưng lại phải nhẫn nhịn đến mức vẻ mặt dữ tợn, chậm rãi rút tay về, mặt không thay đổi nhận khăn tay nha đầu đưa đến lau tay, lại nhận chén trà uống một ngụm, lúc này mới chậm rãi nói: "Lão phu nhân là trúng gió."
Trong sương phòng vốn là mấy người tâm tư khác nhau nhất thời im lặng, thái y và lang trung đã sớm nói, còn cần nàng nói nữa à, chỉ là một câu nói nhảm. Nhưng cho dù là câu nói nhảm, bọn họ cũng không thể nói gì, chỉ có thể nghe.
Tiết Mậu Nghiệp da mặt giựt giựt, nụ cười trên mặt càng khó coi, còn phải cung kính nói: "Thẩm nữ y nói đúng, chỉ là không biết có biện pháp trị liệu hay không." Tiết lão phu nhân vốn là hàm răng nghiến đến kêu răng rắc, lúc này cũng lưu tâm, chăm chú nhìn chằm chằm Thẩm Nhược Hoa,
Thẩm Nhược Hoa không trả lời hắn, ngược lại nhàn nhã hỏi một câu: "Thái y nói thế nào?"
Tiết Mậu Nghiệp đành phải nói: "Thái y nói không có thuốc nào chữa được, chỉ có thể dưỡng." Hắn căn bản cũng không tin Thẩm Nhược Hoa biết chữa bệnh, từ vừa rồi nhìn lại, nàng nói nửa ngày cũng chỉ là lặp lại theo lời thái y nói lúc trước mà thôi nhưng hắn cũng không thèm để ý. Nếu Thẩm thị cũng trị không khỏi, thì bảo người đưa Tiết lão phu nhân đến thôn trang Quảng Ninh.
Tiết Văn Thanh đưa mắt cho Diêu thị, Diêu thị vội nói: "Thẩm nữ y có cách gì chữa trị không?" Nàng ta lại bổ sung một câu: "Lúc trước ngươi đã chữa khỏi bệnh đau đầu của công lão phu nhân Anh Quốc Công, có lẽ có cách mà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play