Trong chính điện Từ Minh điện, Thiệu thái hậu mặc quan phục thêu hoa văn vân hà long văn dệt kim ngồi trên phượng vị, cau mày nhìn Hứa hoàng hậu ngồi bên cạnh, giọng nói có chút nghẹn ngào mở miệng nói: "Nếu ngươi đã kiên trì như vậy, vậy đợi ta gặp Thẩm thị xong mới quyết định đi."
(#): vân hà long văn: hoa văn rồng mây tía
Hứa Hoàng Hậu vốn yếu đuối, tuy rằng nhìn vẫn còn có chút nhút nhát nhưng lại cúi đầu nói: "Đa tạ Thái Hậu nương nương." Cánh tay nhẹ nhàng run rẩy nắm chặt lấy ống tay áo thêu hoa văn Thọ Sơn Phúc Hải dày đặc của mình, dùng sức mà đốt ngón tay cũng có chút trắng bệch.
Nữ quan dẫn Thẩm Nhược Hoa đi vào điện, sau đó lui sang một bên. Thẩm Nhược Hoa rũ mi mắt xuống từng bước một đi vào trong điện, dừng ở nơi cách hai vị quý nhân không xa, khuỵ gối bái xuống: "Thần nữ Thẩm thị thỉnh an Thái hậu nương nương và Hoàng hậu nương nương."
Thiệu thái hậu cẩn thận đánh giá Thẩm Nhược Hoa trước mắt, bộ dáng cũng coi như thanh lệ nhưng ở trong cung này cũng chỉ là tầm thường, chỉ là một nữ tử nhìn như tầm thường như vậy đã cùng rất nhiều chuyện đều có liên quan, người như vậy chỉ sợ không phải đơn giản như vẻ bề ngoài.
Ánh mắt Thiệu thái hậu âm trầm xuống, nụ cười trên mặt đạm mạc: "Đứng lên đi." Thu hồi ánh mắt, ngữ khí bình thường, "Ngươi là Thẩm thị nữ nhi của Thẩm Quân Nho Bảo Định phủ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT