Thẩm Nhược Hoa chữa khỏi bệnh đau đầu của lão phu nhân Anh Quốc Công phủ, lại cứu mạng Lương lão tướng quân, tin tức này vẫn lan truyền trong quý phủ ở kinh đô, còn có người truyền đi xôn xao, nói Thẩm Nhược Hoa là chân truyền của vị danh y nào đó, y thuật tốt hơn mấy vị kia ở Thái Y viện rất nhiều. Quảng Bình Hầu phủ dĩ nhiên cũng nghe được tin tức, tin đồn truyền đến tai Diêu thị, nàng có chút ngồi không yên, dẫn theo nha đầu đi Quỳnh Hoa viện.
Trần thị đang dẫn theo bà tử kiểm kê khố phòng, cũng không có thời gian tiếp đón nàng, đành phải mời nàng ở một bên nói chuyện: "... Hôm đó ta đi Phủ Anh Quốc Công, thật sự là gặp Thẩm nương tử rồi."
Diêu thị có chút sốt ruột: "Bọn họ đều nói Thẩm thị thế mà thông hiểu y thuật, còn lợi hại hơn thái y, ngươi nói một chút xem, sao có thể chứ, thời điểm nàng còn ở trong phủ này, chúng ta cũng không phải không biết, thiếu chút nữa đã... Nếu thật sự hiểu y thuật, làm sao có thể để cho người khác động thủ."
Trần thị nhàn nhạt nói: "Trước đây chưa từng nghe nói qua, ta cũng không nhìn ra, chỉ là bây giờ nàng cũng thật sự có y thuật, ta cũng thấy được." Nàng ta chưa từng quên lúc ở Anh Quốc Công phủ, Thẩm Nhược Hoa và thái y một hỏi một đáp, không có một chút sai lầm.
Diêu thị nhất thời ngây ngẩn cả người, một hồi lâu mới nói: "Vậy, vậy nàng thật sự chữa khỏi bệnh đau đầu của Anh Quốc Công lão phu nhân?" Đây chính là điều trước đây nghĩ cũng không nghĩ đến.
Trần thị không có hứng thú cùng nàng nhiều lời, gật đầu: "Phủ Anh Quốc Công nói như vậy."
Diêu thị nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, chỉ có thể đứng ở một bên nhìn Trần thị dẫn theo bà tử kiểm kê khố phòng, tuy rằng lúc trước Tiết lão phu nhân và Trần thị đã đem hơn phân nửa bạc trong Hầu phủ đều đổ sông đổ biển nhưng trong khố phòng Hầu phủ vẫn có không ít vật quý giá như vải gấm dệt kim, bình phong tử đàn thêu của Tô Châu, bình mỹ nhân màu hồng, ở trong mắt Diêu thị xem ra mọi thứ đều là tốt đẹp., Từ lúc của hồi môn của nàng cũng mất vì chuyện cho vay tiền, trong tay nàng vẫn luôn túng quẫn, một số vật quý trọng đều lặng lẽ bảo người ta đưa vài món đi cầm lấy tiền mặt, đến năm trước chỉ có thể làm cho trong viện một bộ quần áo mới bình thường, nào còn dám nghĩ tới những thứ này. Hiện tại ở chỗ này nhìn mà thèm thuồng không nói ra được, mặc dù là của Hầu phủ nhưng những thứ này cũng không tới phiên nàng, còn có Trần thị thế tử phu nhân ở trước mặt, có cái gì cũng không tới phiên nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play