Diêu Nhị nương tử mở túi tiền ra, bên trong đặt mấy viên thuốc to bằng hạt đậu tằm, tản ra mùi thơm ngào ngạt, chỉ là Diêu Nhị nương tử nhìn chằm chằm mấy viên hương dược kia không ngừng lắc đầu: "Đây không phải thuốc thơm ta bỏ vào, những thuốc thơm đó là ta cố ý cầm phương thuốc mời người làm lãnh hương hoàn, đều là nhụy hoa mai trắng cùng trầm hương sương lộ làm thành, chỉ to bằng hạt ngô đồng, nào có bộ dáng này!"
Nha đầu ngẩn người, tiến lên nhìn mấy viên thuốc thơm kia, cũng lắc đầu: "Vừa rồi Vương phi giao hầu bao cho nô tỳ nhận, vẫn đặt ở trong tay áo chưa từng động tới, viên thuốc trong hầu bao này càng chưa từng mở ra xem, không biết làm sao lại đổi rồi."
Thanh Mai sắc mặt lập tức có chút trắng bệch, nàng không khỏi nhìn về phía Thẩm Nhược Hoa, chỉ sợ đây là cái bẫy khó có thể thoát thân, bây giờ không thể nói rõ ràng.
Thẩm Nhược Hoa nhìn chằm chằm mấy viên hương dược, sắc mặt trầm xuống, mặc dù mùi hương dược rất nồng đậm nhưng nàng vẫn ngửi ra mùi vị đắng chát che giấu dưới mùi hương kia, chỉ là lần này là ai động thủ?
Hà bao và người đều được đưa đến trước mặt Đông Bình vương phi và chư vị phu nhân, nhìn mấy người đứng trước mặt, sắc mặt Anh Quốc Công phu nhân Phó thị lập tức rất khó coi, đây là chuyện xảy ra trong phủ bà ta, bà ta làm sao cũng không thể không đếm xỉa đến.
"... Vừa rồi đi dọc đường tìm, đã thấy túi tiền rơi bên lan can, Thẩm nương tử dẫn theo nha đầu ở đó, nói là vừa thấy túi tiền, còn chưa nhặt lên." Có lẽ nha đầu cũng biết lợi hại, bối rối nói, "Nô tỳ liền nhặt lên, vừa vặn Diêu Nhị nương tử tới, nhìn túi tiền kia, nói viên thuốc trong túi không phải lúc trước bỏ vào."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT