Một lát sau, Thẩm Nhược Hoa mới thu tay lại, nói nhỏ vài câu với Thanh Mai, Thanh Mai vén rèm vải đi ra ngoài, nói với bệnh nhân kia: "…Làm việc quá mức khiến khí huyết hao tổn, còn cần tĩnh dưỡng cho tốt, bổ khí sinh huyết mới có thể chậm rãi tốt lên…"
Thẩm Nhược Hoa có chút mệt mỏi, dùng tay áo che miệng ngáp một cái, quay đầu lại liếc mắt trông thấy Tề Minh Duệ đang mỉm cười đứng ở cạnh cửa, lập tức giật mình, trên mặt hơi phiếm hồng: "Tề tướng quân tại sao lại ở chỗ này? Nha đầu Thanh Mai kia sao lại không nói cho ta biết." Cũng không biết hành động thất lễ vừa rồi có phải là để hắn nhìn thấy hay không.
Tề Minh Duệ cong khóe môi: "Gặp Thẩm nương tử đang khám cho người ta, không tiện quấy rầy. Không biết nương tử có rảnh không, ta mang theo xe ngựa tới đón nương tử qua phủ."
Thẩm Nhược Hoa cũng nhớ hôm nay là ngày đi xem bệnh cho Tề lão phu nhân, gật đầu: "Đã cho người sắp xếp thỏa đáng, ta sẽ đi theo ông." Nàng bảo Thanh Mai xách bọc quần áo nhỏ của mình, thu dọn gọn gàng rồi đi theo Tề Minh Duệ rời Hồi Xuân Đường đến Anh Quốc Công phủ.
Tề lão phu nhân lần này nhìn thấy tinh thần càng thêm sáng láng, không còn bị bệnh đầu phong tra tấn hàng năm, cả người bà đều thoải mái tự tại hơn rất nhiều, một thân đối khâm bối tử tơ gấm màu vàng nghệ thêu cành sen, váy mã diện dài dát hoa vàng (*), vẻ mặt tươi cười bảo Thẩm Nhược Hoa đến ngồi xuống nói chuyện với bà.
(#) Váy mã diện:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT