Điều khiến chưởng quầy của tiệm đồ sứ thất vọng là mãi cho đến khi trời tối ngày thứ hai hắn cũng chưa từng nhìn thấy chưởng quầy của Hồi Xuân Đường, hai mẹ con kia cũng chưa từng lộ diện, không nhanh chóng bị đưa ra ngoài như mọi người đoán, ngược lại vị đông gia nương tử kia đi một chuyến đến Hồi Xuân Đường, lại được một chiếc xe ngựa đón đi. Hắn càng cảm thấy Hồi Xuân Đường này kỳ quái, ngay cả việc làm ăn của cửa hàng cũng không có tâm tư quản lý, lúc nào cũng nhìn chằm chằm động tĩnh của Hồi Xuân Đường.
Thẩm Nhược Hoa cũng không để ý đến người bên ngoài đang đánh giá, nàng kiểm tra bệnh tình của Thịnh Nhi một phen, thấy vết thương một ngày trước được thoa thuốc mỡ đã không còn sưng đỏ nữa, hơi giảm một chút, cũng chưa từng sốt lên, có thể thấy được chưa từng bị hỏa độc nhập thể, nàng thoáng yên tâm một chút, lại dùng ngân châm chọc vỡ mấy chỗ bong bóng, để Thanh Mai giúp đỡ bôi thuốc, dặn dò Vương Phúc Sinh chiếu cố cẩn thận, lúc này mới ra khỏi cửa hàng, xe ngựa đã chờ ở bên ngoài, đã đến ngày tiến cung xem mạch cho Hoàng hậu.
Chờ Thẩm Nhược Hoa đi ra, Vương Phúc Sinh mới để mẫu thân của Thịnh Nhi là Chu thị tiến vào, bà ta nơm nớp lo sợ nhìn nhi tử vừa mới uống thuốc xong đã khóc mệt nhắm mắt lại, nói với Vương Phúc Sinh: "Chưởng quầy, bệnh của Thịnh Nhi thật sự có thể trị được sao? Ta đây trong lòng quả thực là rất sợ hãi." Ngay cả Thiên Kim Đường cũng nói không trị được nhưng chủ nhân nơi này lại nhận hai mẹ con nàng, còn thay Thịnh Nhi bôi thuốc viết đơn thuốc.
Vương Phúc Sinh nhìn Thịnh Nhi đã nhắm mắt buồn ngủ, nói: "Đông gia nói có thể trị, thì nhất định có thể trị. Ngươi xem bây giờ không phải hắn vẫn còn khỏe sao?" Lúc trước Vương Phúc Sinh cũng bán tín bán nghi nhưng đã qua một đêm, vết thương trên người đứa nhỏ mặc dù không tốt lên nhưng cũng không giống như bên ngoài nói không cứu được, lúc này hắn nghĩ có lẽ nương tử thật có thể cứu được đứa nhỏ này.
Xe ngựa của Thẩm Nhược Hoa đi thẳng về phía cung thành, Đỗ Uyển thị đã chờ ở cửa cung, cười dẫn nàng lên kiệu nhỏ đi về phía Khôn Ninh cung.
Trong đại điện Khôn Ninh cung đốt địa long, Hứa hoàng hậu mặc một bộ thường phục bát đoàn hoa tay hẹp (#) màu đỏ nhạt, một đầu tóc đen bóng búi thành búi tròn, đang nghiêng ở trên giường nhỏ nghe các cung nữ đáp lời, thấy nàng tiến vào trên mặt lộ vẻ tươi cười, gật đầu nói: "Ban thưởng cho ngươi lúc trước đều được ban rồi? Hôm đó nghe Phúc vương phi nói ngươi cùng Tam gia Quảng Bình hầu phủ hòa ly, liền muốn thay ngươi chống đỡ thể diện."
(#) bát đoàn hoa tay hẹp: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play