Phó thị và Thẩm Nhược Hoa hàn huyên hai câu, liền đi đến bên giường của Tề lão phu nhân, nhẹ giọng gọi: "Lão phu nhân, con dâu đến thỉnh an người."
Tề lão phu nhân cũng không mở mắt, chỉ thản nhiên nói: "Làm khó ngươi có lòng, chỗ ta có Minh Duệ là được rồi, ngươi trở về đi."
Phó thị không ngờ Tề lão phu nhân lại mở miệng bảo bà ta trở về, trước mặt Thẩm Nhược Hoa không khỏi có chút ngượng ngùng, cố nặn ra một nụ cười: "Mấy ngày nay phủ nhiều việc, khi nào ta không thể đến hầu hạ lão phu nhân, lão phu nhân chớ trách ta." Bà ta lộ ra biểu tình rất áy náy: "Sáng sớm nay Minh Hiên còn nói với ta, đợi đến khi học xong sẽ tới thỉnh an lão phu nhân."
Tề lão phu nhân không nhúc nhích, vẫn nằm ở trên gối dựa nhắm mắt: "Các ngươi đều là người hiếu thuận, Minh Hiên không cần tới, không phải bệnh nặng gì, không cần khiến mọi người hưng sư động chúng, việc học của hắn quan trọng hơn."
Phó thị đành phải thôi, gượng cười đáp lời, lại nói: "Lão phu nhân muốn ăn cái gì cứ phân phó, con dâu bảo bọn họ đi chuẩn bị." Thấy Tề lão phu nhân trở mình không để ý tới bà ta nữa, mới đứng dậy nói chuyện với Thẩm Nhược Hoa: "Tam phu nhân thật sự là có tâm, còn cố ý tới thăm lão phu nhân."
Bà ta một bộ nhiệt tình: "Nếu đã tới, thì ở lại trong phủ ăn cơm rồi đi, ta ngày thường muốn mời ngươi tới cũng mời không được." Nói xong thân thiết nhiệt tình kéo tay Thẩm Nhược Hoa, muốn giữ nàng lại dùng cơm.
Tề Minh Duệ ở một bên lãnh đạm nói: "Tam phu nhân là ta mời tới, phu nhân không cần khách khí, trong phủ nhiều chuyện, lão phu nhân nơi này có ta chiếu ứng là được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play