Thẩm Nhược Hoa đi đến đình lục giác trong rừng mai cách đó không xa, nhìn thấy một thiếu nữ dáng người thướt tha đang mỉm cười gảy đàn, Chu Kỳ Hữu và Vinh vương thế tử ngồi trên băng ghế trải da hồ ly trắng, hai người đang bưng chén trà nóng hôi hổi hứng thú uống trà, nam tài nữ mạo, cảnh đẹp hòa thuận.
Thẩm Nhược Hoa dừng bước, nhìn từ xa, bỗng nhiên cười nhạt một tiếng, xoay người đi ra ngoài rừng mai, nói với Lý ma ma phía sau: "Ma ma, rừng mai này nhìn rất đẹp nhưng cũng rất không thú vị, không bằng chúng ta đi cùng Vương Phi nghe diễn đi."
Lý ma ma cười gật đầu: "Tam phu nhân sợ là bị lạnh rồi, hôm nay tuy rằng chưa từng có tuyết rơi nhưng lại lạnh hơn một chút, gió bên ngoài này sớm chút trở về cũng tốt."
Đạp lên tuyết đọng trên đường mòn, Thẩm Nhược Hoa từng bước một từ rừng mai đi ra ngoài, không quay đầu lại xem qua.
Sân khấu được dựng trước trung đường của phủ Tín Quốc công, trong trung đường có mấy bàn yến hội, một đám nữ quyến lớn tuổi đều ngồi trên chiếu ăn trái cây, uống rượu và nghe kịch nói chuyện. Thẩm Nhược Hoa dẫn Lý ma ma đi vào, các phu nhân ngồi mấy bàn khác nhìn sang, không ít người nhận ra nàng, cười dịu dàng chào hỏi nàng.
Quảng Bình Hầu phủ Tiết lão phu nhân đang ngồi ở trên bàn tiệc, An Dương Bá phu nhân bên cạnh kéo tay áo bà ta, nói: "Đây không phải là tam tức phụ của ngươi sao, bảo nàng tới cùng ngồi đi." Người người trong kinh đô quý phủ đều biết Thẩm Quân Nho đã được Hoàng Thượng coi trọng, muốn hắn hồi kinh trọng dụng, ai lại không muốn qua lại với Thẩm Nhược Hoa nhiều hơn, nói không chừng ngày sau sẽ có lúc cần dùng đến.
Tiết lão phu nhân lại xụ mặt, nhìn cũng không nhìn Thẩm Nhược Hoa: "Nàng có Phúc vương phi coi trọng, làm sao sẽ ngồi ở chỗ này."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT