Tề đại cô nương choáng váng, đây là làm sao vậy, Tề gia đang tết nhất sao lại thành bộ dạng này? Nàng ta không lo được cái gì, bước nhanh đến bên cạnh Tề đại thái thái Lâm thị, vội vàng hỏi: “Đây là làm sao vậy, mẫu thân đây là đang nháo cái gì…”
Bành thị trông thấy Tề đại cô nương trở về, trừng to mắt nhìn từ trên xuống dưới, lời nói trong miệng càng chua xót: “Đây không phải là đại cô nương của chúng ta sao, không phải đã vụng trộm chạy trốn theo người ta đi Quảng Bình Hầu phủ làm di nương hưởng thanh phúc rồi, còn nỡ trở về sao?!” Nói xong oán hận nhổ ngụm nước bọt, “Một nương tử chưa xuất giá bỏ trốn với người khác, còn có mặt mũi trở về cơ đấy!” Nàng ta tức giận Lâm thị lén để cho Tề đại cô nương đi theo Tiết Văn Hạo, chỉ nghĩ Tề đại cô nương đã lặng lẽ vào Hầu phủ, có tiền mua thiếp gì cũng không chịu đưa đến Tề gia mà lén đưa cho Lâm thị.
Tề đại cô nương xấu hổ mặt đỏ lan đến cổ nhưng cũng không có tâm tư để ý tới Bành thị, chỉ là đỡ Lâm thị khóc thành lệ nhân đang vịn mép giếng. Lâm thị hai mắt đẫm lệ nhìn thấy nàng ta đã trở về, càng gào khóc thương tâm: “Ta không sống nữa, còn có mặt mũi gì sống nữa!”
Bà vừa khóc, nhị cô nương, tam cô nương đi theo phía sau, kể cả tứ cô nương và ngũ ca nhi đang ôm trong tay cũng khóc càng dữ dội hơn, làm cho Tề đại cô nương đau đầu, lại không thể không để ý tới, thật sự là nghĩ mãi mà không rõ đầu năm đầu tháng đang ầm ĩ chuyện gì.
Bành thị ở bên cạnh cười lạnh nói: “Đại cô nương nếu đã trở về, vậy khuyên nhủ mẹ ngươi đi, cha ngươi tốt xấu gì cũng là quan ngũ phẩm ở kinh đô, chẳng qua là sáng sớm hôm nay nhận được thiệp mời, cùng người ta đi ra ngoài ăn tiệc chọn hoa khôi, ai ngờ nổi lên tranh chấp với người khác, nên bị đánh vỡ đầu tống về, mẹ ngươi liền huyên náo trong sân trên dưới không được an bình, khóc muốn chết muốn sống đấy! Lúc này ngay cả lão thái thái cũng tức giận không ngồi dậy nổi, để cho ta khuyên giải đấy.”
Nàng bĩu môi, vuốt vuốt tóc mai của mình: “Ta lại có thể khuyên cái gì, khuyên can mãi nói mãi, ngay cả một ngụm trà cũng không có uống, nhưng mẹ ngươi vẫn không chịu nghe, ngươi đã trở về, thì phải khuyên giải đi.” Nàng chỉ chỉ sương phòng bên kia bị mấy nha đầu bà tử vây quanh, “Mới mời lang trung đến trị thương cho cha ngươi, đây đều là chuyện tốn bạc phí công.” Nói xong nàng lại khinh thường nhìn Lâm thị, nữ nhân không có tiền đồ không có kiến thức, ngay cả nam nhân cũng không trông giữ được, còn có mặt mũi ở nơi này đòi chết đòi sống.
Tề đại cô nương mắt choáng váng, tại sao có thể có chuyện như vậy! Tề Quang Nhữ bình thường đều là bộ dáng thành thật đứng đắn không nói nhiều, làm sao có thể cùng người ta ăn tiệc lại bị đánh vỡ đầu! Nàng ta mờ mịt nhìn về phía sương phòng: “Bây giờ thế nào rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT