Trần thị dù không tình nguyện đến mấy cũng chỉ có thể để bà tử lấy khế thư của cửa hiệu đưa cho Thẩm Nhược Hoa. Thẩm Nhược Hoa cầm mấy tờ giấy khế thư của cửa hàng nhìn qua. Ngoại trừ ba cửa hàng ở chợ Tây, còn có mấy cửa hàng không tệ, nàng thở dài, nhận lấy mấy tờ giấy khế thư và viết kết thư, mới gọi Hạ ma ma đến, bảo bà dẫn mấy tên lưu manh đòi nợ kia cùng đi Phúc vương phủ lấy bạc.
Nhìn Hạ ma ma đáp ứng đi phòng khách nhỏ, tâm trạng lo lắng của Tiết Mậu Nghiệp mới được thả xuống. Nếu còn để mấy người kia tiếp tục náo loạn, sợ là chuyện xấu Tam gia Quảng Bình hầu phủ nợ bạc, ngay mùng Một bị người ta chặn ở trước cửa Hầu phủ đòi nợ không trả sẽ truyền đi khắp kinh đô đều biết, muốn che lấp cũng khó khăn.
Lúc này hắn mới có tâm tư tới xử trí Tiết Văn Hạo, âm trầm quay đầu, nhìn Tiết Văn Hạo đang thở phào nhẹ nhõm: “Nghiệt súc, còn không quỳ xuống cho ta!” Đều là tại kẻ không nên thân này, lại dám lén người trong Hầu phủ ra ngoài đánh bạc, lúc trước vì chuyện lén lút với nương tử Tề gia trong hầu phủ bị phá vỡ đã truyền đi xôn xao, mất hết thể diện, hiện tại lại nợ nần mấy vạn lượng bạc, làm hại hắn không thể không lấy cửa hàng của hầu phủ ra đổi bạc với Thẩm thị!
Tiết Văn Hạo giật mình, không thể không xụ mặt đứng dậy, quỳ gối trong sảnh, cúi đầu không dám mở miệng, cũng biết lần này là như thế nào cũng chạy không thoát, lại không biết Tiết Mậu Nghiệp sẽ xử trí hắn như thế nào.
Nhìn Tiết Văn Hạo cúi đầu không còn vẻ tự đắc ngày xưa, Tiết Mậu Nghiệp vừa tức vừa hận, hận không thể đánh đuổi hắn ra khỏi Hầu phủ. Chỉ là chuyện sau đó, còn phải trông cậy vào đứa con trai này cưới công chúa, Quảng Bình Hầu phủ mới có thể được Khang Vương coi trọng. Cho nên hắn trước mắt chỉ có thể trả nợ cho Tiết Văn Hạo, còn phải giúp hắn che giấu. Bằng không, nếu thực sự làm hỏng thanh danh, chỉ sợ cho dù là Thọ Ninh trưởng công chúa có vừa ý, cũng không cách nào tiếp tục làm quan.
Hắn cắn răng, đem tức giận nhịn lại, rốt cuộc chỉ ra bên ngoài phòng khách: “Ngươi cút đi quỳ trong từ đường cho ta, không có phân phó của ta không được ra ngoài!”
Tiết Văn Hạo cúi đầu bò dậy, đi theo bà tử vào trong từ đường, trong lòng đầy bụng phẫn uất, chẳng qua là vận khí không đủ thua bạc mà thôi, lại muốn để cho hắn đi quỳ ở từ đường, thật sự là không có mặt mũi. Chỉ là cho dù không thoải mái đi nữa, cũng không dám biểu lộ ra một chút, đành phải ngoan ngoãn đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT