Phúc Vương phi cười kéo Thẩm Nhược Hoa ngồi xuống bên cạnh mình, nói với Thẩm Nhược Hoa: "Hoàng hậu nương nương hiền lành nhất, ngươi không cần câu thúc, cứ theo tình hình thực tế đáp lời là được."
Thẩm Nhược Hoa thấp giọng đáp, ngồi xuống trên ghế nhỏ mà cung nữ bưng tới, vẫn như cũ rũ mắt cúi đầu, không đánh giá chung quanh, cũng không có nửa phần e ngại hoảng loạn, trước sau như một mà vững vàng bình tĩnh.
Hứa hoàng hậu đánh giá Thẩm Nhược Hoa vài lần, thấy nàng bình tĩnh tự nhiên, trong lòng ngược lại có mấy phần kinh ngạc, cười nói: "Nghe Phúc vương phi nói Tam phu nhân thông hiểu y thuật, còn từng cứu mạng thế tử phi Phúc Vương và tiểu thế tôn quận quân, không biết Tam phu nhân học được y thuật từ ai?"
Thẩm Nhược Hoa hơi hơi khom người: "Thiếp chỉ học được chút y thuật thô thiển từ cậu bà con xa, chưa thể nói là thông suốt, kính xin nương nương thứ tội."
Phúc Vương phi cũng biết Thẩm Nhược Hoa không muốn nói nhiều về chuyện này, cười nói: "Ngươi chính là khiêm tốn, có thể có y thuật cùng can đảm như vậy, chỉ sợ trong các nữ tử cũng chỉ có ngươi."
Hứa hoàng hậu khẽ nở nụ cười, giọng nói có chút trầm thấp: "Trước đây Vĩnh Gia quận chúa y thuật tinh tuyệt, lại bái Lan Côn Trọng làm thầy, lại học Miêu Y, mới có một thân y thuật tốt, đáng tiếc..." Nàng không có nói tiếp, chỉ hơi nhíu mày, bộ dáng có chút thẫn thờ.
Phúc Vương phi nghe được nhắc tới Vĩnh Gia quận chúa, cũng không tránh Thẩm Nhược Hoa, thấp giọng nói: "Nương nương lúc trước vì sao không mời Vĩnh Gia quận chúa xem bệnh bắt mạch giúp, tất nhiên có thể có biện pháp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT