Trần thị rưng rưng nước mắt, cúi đầu một bộ dáng ủy khuất cực kỳ, làm cho người ta nhìn đều sẽ cảm thấy không đành lòng, ngay cả Tiết Văn Hoài nhìn thấy cũng không đành lòng, mở miệng nói: "Phụ thân, có lẽ nương nương không phải có ý này, không chắc được." Hắn khác hẳn Tiết Văn Hạo, đối với chính thê Trần thị vô cùng tôn trọng.
Tiết Mậu Nghiệp cười lạnh, cũng không nhìn Tiết lão phu nhân ngồi ở một bên, vén áo bào ngồi xuống  ghế, hung hăng nói: "Chuyện phát cháo này các ngươi cho rằng giấu được ư? Đã sớm truyền đi ầm ĩ rồi, quý nhân trong cung còn có thể không biết sao? Sợ là sớm đã có người truyền lời đến chỗ bọn họ rồi! Bằng không tự dưng sao có thể không cho vào cung tạ ơn, nhiều nữ quyến như vậy còn sợ có thêm một mình ngươi!"
Diêu thị lúc này không nín được nữa, đều là phu nhân hầu phủ, Trần thị thân là thế tử phu nhân, hàng năm tiến cung nàng ta cũng không thể nói sai chỗ nào. Nhưng Thẩm Nhược Hoa bị phu quân ghét bỏ như vậy, nha đầu bà tử được yêu thích trong phủ lúc trước cũng dám bắt nạt nàng, lại được vào cung, lại còn là thay thế Trần thị thỉnh an tạ ơn các nương nương trong cung, cái này nàng ta sao có thể nhịn được!
Nàng ta tiến lên nói: "Hoàng hậu nương nương sao lại muốn gặp tam đệ muội, đây là chuyện hiếm lạ."
Trong lúc nhất thời ánh mắt mọi người trong phòng khách đều nhìn sang Thẩm Nhược Hoa, Thẩm Nhược Hoa lại thản nhiên, cúi đầu cũng không mở miệng nói thêm cái gì, mặc cho bọn họ nhìn. Chỉ là trong lòng nàng cũng bối rối không rõ ràng lắm, nàng bây giờ đã không phải là Vĩnh Gia quận chúa, chỉ là Thẩm thị nhìn bình thường, vì sao Hứa hoàng hậu lại đột nhiên biết nàng, còn muốn nàng tiến cung tạ ơn, muốn gặp nàng? Trong này rốt cuộc có duyên cớ gì?!
Tiết Mậu Nghiệp cũng nhìn về phía Thẩm Nhược Hoa, khác với vẻ tức giận chán ghét nhìn Trần thị. Ánh mắt ông ta nhìn Thẩm Nhược Hoa mang theo phức tạp, trước kia chỉ nghĩ Thẩm Quân Nho vì chuyện của Huệ Vương mà liên lụy bị áp giải vào Đại Lý Tự, tất nhiên là khó có thể xoay người nữa. Thẩm thị lại nhu nhược vô dụng, ông ta chưa bao giờ để mắt đến Thẩm thị, cũng chưa từng coi Thẩm thị ra gì nhưng không ngờ Thẩm Quân Nho lại được Đại Lý Tự phán vô tội phóng thích, nghe nói còn có thể được trọng dụng ở lại trong kinh. Kể từ đó, Thẩm gia lại là gia đình không thể tùy tiện đắc tội, như vậy lúc này Thẩm thị cũng không thể dễ dàng nói hưu liền hưu được, ít nhất cũng phải đợi đến khi bắt đầu xuân, Thọ Ninh trưởng công chúa cho ra lời nói chắc chắn rồi mới quyết định.
Hắn thu ánh mắt nhìn về phía Thẩm Nhược Hoa lại, đối với thê thất của Tiết Văn Hạo hắn cũng không quan tâm là ai, dù sao Tiết Văn Hạo không phải thế tử, chỉ cần cưới một người có thể mang đến chỗ tốt cho Hầu phủ là được, chỉ là thân phận của Thọ Ninh Trưởng công chúa thực sự quá mức tôn quý. Nếu thật sự thượng công chúa, Quảng Bình Hầu gia như hắn chưa chắc đã có thể được công chúa coi là cha chồng mà kính trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play