Trần thị nghe lão phu nhân nói tràn ngập oán độc, sắc mặt khẽ biến nhưng vẫn cố nén, thần sắc dịu dàng ngoan ngoãn nói: "Lão phu nhân nói đúng, trong phủ này ai cũng không vượt qua được ngài đi, chỉ là thân thể quan trọng hơn, vẫn nên tĩnh dưỡng thật tốt mới được."
Lão phu nhân chăm chú nhìn Trần thị, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh: "Ngươi cũng không cần giả mù sa mưa khuyên nhủ nữa, ngươi có tâm tư gì ta hiểu được, trước đây vậy mà coi ngươi là người thành thật, thật sự là nhìn nhầm rồi!"
Từ khi Trần thị vào phòng đến giờ, lão phu nhân đều là vẻ mặt phẫn hận, càng không ngừng chỉ cây dâu mắng cây hòe, nói hết các loại  sai trái của Trần thị, Trần thị thủy chung cúi đầu cũng không có nửa điểm bất kính, chỉ là nàng ta cũng không thể ngoan ngoãn nghe theo phân phó như trước kia ở trước mặt lão phu nhân, hôm nay nàng ta là đương gia chủ mẫu xử lý mọi sự trong Hầu phủ, từ trên xuống dưới Hầu phủ đều là nàng ta nói một không hai, sao còn có thể nhẫn nại nghe lão phu nhân đã bị giam ở Lê Thanh viện mắng như vậy.
Nàng ta đứng thẳng người lên, thản nhiên nói: "Lão phu nhân chỉ sợ cũng mệt mỏi, ta cũng không nói thêm nữa, lão phu nhân hôm nay thân thể không tốt, tiệc hợp hoan ngày mai cũng không cần tự mình đi qua, ta sẽ sai người đưa đến Lê Thanh viện." Dứt lời xoay người muốn đi.
"Chậm đã!" Lão phu nhân thấy Trần thị cứ như vậy muốn rời đi, lập tức con ngươi căng thẳng, ánh mắt càng sắc bén, há miệng gọi nàng ta lại, "Nếu để cho Hầu gia biết ngươi vì trả bạc phát cháo, đem bạc trong mấy cửa hàng đều đổi sạch sẽ, lúc này trong cửa hàng cũng chỉ là thùng rỗng, không biết hắn còn có thể để cho ngươi quản lý Hầu phủ nữa hay không!"
Bước chân Trần thị dừng lại, sắc mặt xưa nay ôn hòa lạnh xuống, chậm rãi quay đầu lại, nhìn về phía Tiết lão phu nhân: "Lão phu nhân đây là có ý gì? Số bạc kia đều là ngài bảo nhị đệ muội lấy ra đi cho vay mới có thể không còn, sao có thể trách ta."
Nụ cười của Tiết lão phu nhân âm lãnh đến mức làm cho đáy lòng người ta phát lạnh: "Không phải ta bảo nàng cho vay, là chúng ta bảo nàng cho vay, nhưng ngươi tự mình đưa ngân phiếu đến Quỳnh Ngọc viện." Bà cũng không tin, nếu Tiết Mậu Nghiệp biết con dâu của mình cũng có phần thì có thể tha cho Trần thị

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play