Trời vừa tờ mờ sáng, gà trong thôn trang còn chưa gáy, La Tiền thị đã cao giọng nói cách cửa sổ: "Đã là lúc nào rồi mà còn không muốn thức dậy múc nước nhóm lửa, chẳng lẽ còn phải chờ ta đến hầu hạ ngươi?"
Bị La Cẩu Nhi giày vò đến gần nửa đêm, Phương Hạnh mơ màng mở mắt ra, nhìn căn phòng bẩn thỉu cũ nát, còn có La Cẩu Nhi ngủ say bên cạnh còn ngáy khò khò mới nhớ ra, nàng ta đã bị gả đến Uyển Bình thôn trang, Thẩm Nhược Hoa gả nàng ta cho một trang hộ, còn là một người què chân nhiều năm cũng chưa từng nói hôn.
Một ngày trước mới được nâng vào thôn trang, dọc theo đường đi có rất nhiều người vây quanh, so với lúc trước nàng ta bị đưa đến Uyển Bình thôn trang còn nhiều hơn, đều là bởi vì không ai nghĩ đến nàng ta lại gả cho La Cẩu Nhi chân què ngay cả lời cũng nói không lưu loát kia. Lúc trước La Tiền thị mời Vương bà tử thay hắn nói bao nhiêu mối hôn sự nhưng ngay cả những người trong nhà không có tiếng nói cũng không muốn gả nữ nhi đến nhà hắn. Hiện tại lại có bánh từ trên trời rơi xuống, Đông gia nương tử thưởng cho đại nha đầu hầu hạ bên người, không cần sính lễ liền đưa người tới, sao có thể không khiến người ta thèm chứ.
Mọi người trong trang thăm dò nhìn kiệu nhỏ được khiêng qua, từ trong màn kiệu lung lay nhìn thấy Phương Hạnh mặt mày xám như tro tàn, đều nhao nhao nghị luận, suy đoán Phương Hạnh xinh đẹp như vậy, lại là nha đầu hầu hạ bên người của Đông gia nương tử, làm sao lại bị gả cho người như La Cẩu Nhi, chẳng lẽ thật sự là La gia đốt nhang, được Đông gia nương tử nhìn trúng, tự dưng được một nàng dâu như vậy?
Hôm nay La Tiền thị hăng hái hẳn lên, bà cố ý mặc chiếc váy bông mới tinh chuẩn chuẩn bị đón tết vào, dẫn theo con trai La Cẩu Nhi đứng trước cửa nhà, dương dương đắc ý nhìn chiếc kiệu nhỏ kia càng đi càng gần. Các trang hộ hàng xóm xung quanh đều đến chúc mừng bà, bà hừ một tiếng cười, không để ý mà cười toét miệng với bọn họ, ngày thường sự chua ngoa của bà là nổi danh mười tám dặm quanh thôn trang, những người này nào dám trêu chọc bà nhưng hôn sự của La Cẩu Nhi như vậy lại càng khó nói hơn, những người bị bà mắng đến mức đi đường vòng. Không ít người ở sau lưng giễu cợt bọn họ, hôm nay cuối cùng cũng cho bà mặt mũi cao hơn, con trai tự nhiên được một mối hôn sự tốt như vậy, tất nhiên càng phải kiêu căng hơn.
Nhìn kiệu nhỏ đã đến trước mặt, Vương bà tử tươi cười nói với bà, đưa tay vén màn kiệu lên, đỡ cả Phương Hạnh theo. La Tiền thị không hề cố kỵ nhìn xuống Phương Hạnh một thân quần áo thô ráp cúi đầu, có chút kén chọn bĩu môi, dáng vẻ vẫn tính là khá xuất sắc, chỉ là vòng eo quá nhỏ mông cũng không đủ chắc chắn, chỉ sợ rất khó sinh dưỡng, hơn nữa bộ dáng mảnh mai kia, không phải là dáng vẻ có phúc khí.
Sắc mặt bà có chút khó coi, nhìn về phía đứa con trai đã nhìn chằm chằm vào Phương Hạnh: "Đây là vợ ngươi, ngươi còn không mau dẫn nàng ta vào!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play