Tiết Văn Hạo trời tối đen mới trở về Hầu phủ, vẻ mặt hoảng hốt từ trên xe ngựa đi xuống, không để ý đến dù Tiết Hưng che, giẫm tuyết đi vào Hầu phủ. Hắn ra ngoài cả ngày, đi đến vài phủ công hầu có quen biết, muốn mượn chút bạc từ những người ngày thường cùng nhau uống rượu nghe diễn kia, hắn suy nghĩ nợ Trường Lạc phường hơn tám ngàn lượng bạc, có lẽ mượn thêm một ít là có thể trả lại.
Nhưng khiến hắn thất vọng rồi, những người ngày thường cùng xưng huynh gọi đệ với hắn nghe hí nhậu nhét, lúc uống say hận không thể kết nghĩa vườn đào, nghe nói hắn muốn mượn bạc, ai nấy đều rụt đầu, không phải đùn đẩy lý do tiêu hết bạc trên người, thì nói là ăn tết, trong phủ cũng không lấy ra được bạc. Hắn đi cả ngày, thế nhưng một lượng bạc cũng không mượn được, đến phủ Lâm An bá, nghĩ Cao Hoành Tuyên luôn có thể mượn chút bạc, lại nghe gã sai vặt canh cổng nói, trong Nhị phòng bọn họ lúc này đang huyên náo không thể ra ngoài, Tôn thị không biết mắc bệnh gì, mời thái y cũng trị không hết, đã thối mặt không dám ra khỏi cửa, Cao Hoành Tuyên nháo muốn bỏ vợ. Tình hình như vậy, hắn tự nhiên cũng không tiện đi vào mượn bạc của đối phương, đành phải phẫn nộ quay về.
Chờ hắn trở về Quỳnh Bích viện, cởi áo bào bị tuyết thấm ướt, thay giày, ngồi xuống trong sảnh ngoài uống một chén trà nóng, thân thể mới ấm áp lên nhưng trong lòng hắn lại loạn đến không còn hình dáng, mắt thấy tám ngàn lượng bạc mỗi ngày đều tăng lãi. Nếu không nghĩ biện pháp trả, chỉ sợ càng không trả nổi nhưng hắn đi đâu kiếm nhiều bạc như vậy?!
Tiết Hưng cẩn thận tiến vào, rót trà nóng cho Tiết Văn Hạo, thấp giọng nói: "Tam gia, Tam phu nhân sai người tới nói là Quế di nương sợ là bị bệnh, muốn mời Tam gia qua xem một chút." Trong lòng hắn rất thấp thỏm, mấy ngày nay Tiết Văn Hạo tính tình càng lúc càng nóng, ngay cả hắn là người hầu hạ đã lâu cũng không dám chọc đối phương không thoải mái, chỉ sợ chịu một trận đau khổ da thịt.
Tiết Văn Hạo hung ác nói: "Ta cũng không phải lang trung, đi xem thử có ích lợi gì!" Hắn rất không vui: "Để nàng mời lang trung đi, những chuyện nhỏ nhặt này còn đến làm phiền ta!" Hắn hiện tại đâu còn tâm tư để ý tới chuyện nhỏ như di nương bị bệnh.
Tiết Hưng đáp lời, kiên trì nói: "Chỉ là Tam phu nhân nói e là Liên di nương cũng có chút không tốt, Tam gia có muốn đi xem một chút không?"
Thân thể Liên di nương không tốt? Tiết Văn Hạo nhíu mày, ngược lại không có vẻ thiếu kiên nhẫn như vừa rồi, dù sao trong bụng Liên di nương mang con của hắn, cho dù hắn không vui cũng phải nhớ con cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT