Nghe nói Thẩm lão gia sẽ được vô tội, được thả ra khỏi Đại Lý Tự, Thanh Mai và Yêu Đào những nha đầu bà tử của phủ Bảo Định cũng vui mừng không hết, Thẩm lão gia và Thẩm gia không có việc gì, bọn họ những người tới theo của hồi môn này trên mặt cũng có thể sáng sủa, sẽ không để người khác xem thường nữa, đều tươi cười chúc mừng Thẩm Nhược Hoa, Hạ ma ma còn dặn dò tiểu đầu bếp cố ý làm thêm mấy món nhắm ăn mừng một phen.
Trong nhà Tề gia ở ngõ Vĩnh Dương không có vui vẻ như ở Quỳnh Bích viện. Ngày thường gà bay chó sủa, tiếng trẻ con la hét ầm ĩ, lúc này lại là một mảnh mây đen mù mịt.
Tề Quang Nhữ từ bên ngoài trở về trời đã tối đen, hắn say khướt mà mở cửa nhà mình, loạng choạng đi vào bên trong, đã thấy trong nhà tối như mực, ngay cả hơi thở cũng không có, không khỏi nhíu nhíu mày, nói với bà tử mở cửa: "Đại thái thái đâu? Nhị gia và Nhị thái thái đâu?"
Bà tử xách đèn bão thở hổn hển, cố sức chống đỡ gió bấc tuyết lớn mới cài cửa lớn vào, thở hồng hộc nói: "Đều ở trong phòng lão thái thái. Vì chuyện Đại nương tử, Đại thái thái ngay cả cơm cũng không ăn được, lúc này đang ầm ĩ."
Tề Quang Nhữ nghe thấy bà ta nói về Tề nương tử, không khỏi thở dài nặng nề. Một ngày trước, hắn tan sở làm việc, đi đến đầu hẻm chỉ thấy nhà trước cửa vây quanh rất nhiều người, giống như đang xem náo nhiệt gì đó, thấy hắn tới đều là chỉ trỏ trỏ, mang theo vẻ khinh miệt cùng cười nhạo. Khi hắn còn buồn bực đã nhìn thấy Tề Đại thái thái và Đại nữ nhi ngồi ở trước cửa vừa khóc vừa nháo, bên cạnh còn có mấy bà tử ăn mặc kiểu hạ nhân nhà giàu, hắn đang muốn đi lên hỏi một chút là chuyện gì, sao có thể không để ý thể diện như vậy ngay trước cửa lớn ồn ào.
Nhưng chưa từng nghĩ, còn chưa đợi hắn mở miệng, một bà tử trong đó nói vài câu với Tề Đại thái thái, hắn mơ hồ nghe được mấy chữ báo quan, phu nhân, liền thấy Tề Đại thái thái vẻ mặt hoảng sợ buông lỏng tay ra, không dám tiếp tục ồn ào nữa, mắt thấy mấy bà tử vênh váo tự đắc mà đi, nàng mới xám xịt muốn gọi Tề nương tử cùng Bành thị về.
Tề Quang Nhữ chịu đựng sự khinh thường của đám hàng xóm, bước nhanh đuổi kịp Tề Đại thái thái và Tề nương tử đang khóc không ra hình thù gì, hỏi tới đây mới biết xảy ra chuyện gì, chỉ là Tề Đại thái thái nói Tiết Văn Hạo có chủ tâm khi nhục Tề nương tử. Hắn lập tức ngây ra như phỗng, vừa tức giận vừa thẹn thùng, hận không thể cho Tề nương tử hai bạt tai. Nhưng lại bị Tề Đại thái thái khóc ôm lấy chân, chung quy là không thể xuống tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT