Chuyện này vẫn chưa kết thúc, anh ta không được hàng xóm chú ý đến, Lâm Bạch Thanh còn muốn thêm nữa, cô cười đáp: “Bác gái Tề, bác đừng mắng anh ta, mấy năm trước anh ta là người kiên quyết muốn bán dược đường nhất, nhưng mấy năm nay anh ta kiếm được chút tiền nên đã đổi ý không bán dược đường, nếu anh ta hủy bỏ các loại thuốc thì cháu cũng không thể khai trương.”
Khi cô nói lời này, những người hàng xóm càng tức giận hơn, có người nói: “Vệ Quốc à Vệ Quốc, cha của cháu bị chính phủ xử tử vì tội g.i.ế.c người, rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, cháu đúng là đồ ăn hại!”
“Cháu còn muốn bán dược đường, phá hủy hết số thuốc sao, khó trách cháu không thể có con, đáng đời!” Có người khác nói.
Đầu óc Cố Vệ Quốc xoay choáng váng, bị chửi thẳng mặt là không con không cháu, chút tôn nghiêm của đàn ông đâu rồi?
Anh ta là người thích giữ thể diện, nhưng lúc này anh ta lại mất mặt trước mặt hàng xóm cũ.
Sẽ tốt hơn nếu anh ta không mơ thấy giấc mơ đó.
Nhưng trong giấc mơ, anh ta đang ngồi trong Linh Đan Đường, nơi đẹp đẽ và đáng được trân trọng nhất trong ngõ Nam Chi, hàng xóm láng giềng gặp anh ta đều gật đầu cúi chào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play