Đôi mắt Cố Bồi sáng ngời, anh chằm chằm vào đứa cháu trai đột nhiên thay đổi một cách chóng mặt, cơ thể sạch sẽ, gọn gàng, trắng trẻo, nhưng không giấu đi nét tầm thường: “Vì các anh em của chú là Plok, Pete và Paul cũng được hưởng một phần.”
Cố Vệ Quốc cảm thấy nghèn nghẹn, Cố Bồi nói tiếp: “Vốn dĩ họ không cần và họ cũng không muốn, nhưng như cháu đã nói đấy, vì chúng ta đều là con cháu của nhà họ Cố, vì thế phải lấy một phần ở Linh Đan Đường, đúng không?”
Vì thế, miếng bánh béo bở của dây chuyền sản xuất thuốc trung y pha sẵn từng chỉ được chia cho những người anh em ở trong nước.
Sau này lại còn có bao nhiêu anh em của Cố Bồi nữa đây?
Điều này cũng đồng nghĩa với việc mỗi năm anh ta đều bị lỗ hơn mười nghìn ư?
Hôm nay Cố Vệ Quốc đến đây, ban đầu anh ta nghĩ rằng mình có thể giành được phần lớn công việc kinh doanh hơn bằng cách tham gia quản lý, đồng thời anh ta cũng có thể giúp Đổng Giai Thiến lấy được một tầng từ bệnh viện để cô ta có thể trưng bày thiết bị y tế mà không phải trả tiền thuê nhà và có thể bán chúng.
Nói thẳng ra là bọn họ chỉ chờ bệnh viện xây xong và hái quả ngọt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT