Mà thứ Mục Thành Dương giỏi nhất vừa vặn lại là khoa chỉnh hình, mà anh ấy vẫn luôn luyện tập cũng là chỉnh hình. Anh ấy đã chuẩn bị hơn nửa năm, muốn chờ đến sau khi kim châm Côn Luân đến sẽ mở một phòng khám khoa chỉnh hình, chuyên chữa trị các bệnh về xương khớp, viêm khớp, gai xương. Bây giờ thì hay rồi, châm tuy rằng đã tới nhưng đã bị gãy, không trị được bệnh, có hay không có cũng có gì khác biệt?
Cũng không biết Sở Xuân Đình đàm phán với Hashimoto Juichi như thế nào rồi, thấy cô đã sinh con xong vào ngày hôm sau mà Sở Xuân Đình vẫn còn chưa đến, Lâm Bạch Thanh hỏi Cố Bồi: “Có phải anh chưa thông báo cho ông Sở việc em đã sinh con rồi phải không?”
“Anh có gọi điện thoại bàn, ngay cả điện thoại di động của ông ấy anh cũng gọi rồi, nhưng cả nhà ông ấy không có ai bắt máy.” Cố Bồi nói.
Lâm Bạch Thanh sửng sốt một lúc, hỏi: “Bác gái Thạch nói như thế nào, có nói ông ấy đi đâu hay không?”
Một ông cụ góa bụa không con cái, luôn gây sự ở bên ngoài, nghe nói điện thoại của ông ta không liên lạc được, dù sao ông ta cũng là ông nội m.á.u mủ, Lâm Bạch Thanh khó tránh khỏi lo lắng, sợ có chuyện gì xảy ra với ông cụ.
Cố Bồi đương nhiên cũng lo lắng cho ông cụ, anh nói: “Tối qua khi anh hỏi thì bác gái Thạch nói ông ấy không về nhà. Lúc sáng nay anh hỏi thì bác ấy nói là ông ấy đang ở trong phòng ngủ bù. Chắc là ngày hôm qua ông ấy cũng mệt lắm rồi, nên anh không quấy rầy, muốn cho ông ấy nghỉ ngơi thêm chút nữa.”
Lâm Bạch Thanh nghe nói ông cụ không sao, mặc dù vẫn còn giận Hashimoto, nhưng có con gái rồi nên cũng cố gắng an ủi bản thân, mở lòng mình ra, không tức giận nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play