Nhưng khi anh chuẩn bị sẵn bông gạc cùng với giấy vệ sinh, khăn ướt, mở chiếc tã ra, lại ngẩng đầu nhìn vợ lần nữa, giọng anh trở nên lắp bắp: “Con…Con…Con là con gái?”
Lâm Bạch Thanh cười khúc khích nói: “Vốn dĩ con chính là con gái mà, ai nói với anh là con trai?”
Tiểu Thanh và Thẩm Khánh Hà cũng cười: “Chúng tôi cũng chưa có nói là là con trai mà.”
Mọi người đều biết Cố Bồi muốn có con gái, vừa rồi cố ý đùa giỡn, cũng là muốn nhìn thấy anh kinh ngạc và kích động.
Nhưng anh cũng không có vẻ quá kích động, trước tiên lấy ra hai cái khăn giấy ướt lau hai tay mình, sau đó dùng hai tay cầm chân của đứa trẻ, tỉ mỉ cẩn thận lau khô sạch sẽ, sau đó lót một tấm vải trắng lên trên, gạc bông mềm mại, sử dụng túi bọc nước tiểu cũng là chất liệu bông và bọc nó lại.
Đứa bé quá nhỏ, còn chưa mặc được quần, anh sửa sang quần áo cho con xong, gấp đôi lại, bọc lên tã lót, sau đó dùng hai tay bế đứa trẻ lên. Thấy cô bé vẫn nhắm mắt nhưng liên tục l.i.ế.m môi, Cố Bồi nói: “Anh đoán chắc con đói bụng rồi, hẳn là…”
Anh còn chưa nói xong, đứa trẻ đã nhếch miệng, oa một tiếng, thật sự bắt đầu khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT