Bàn tay của Lăng Tiểu Bạch nóng bừng, hắn ta nắm chặt lấy cổ tay Trì Quy Chu. Với động tác ngẩng đầu, phần tóc mái che khuất gương mặt trượt sang một bên, để lộ đôi mắt màu lam bảo thạch trong trẻo. Hơi thở của hắn phả ra từng làn khí nóng, cơ thể khẽ run rẩy, cả khuôn mặt đỏ bừng như muốn bốc cháy.
Lăng Tiểu Bạch là con lai giữa dị thú và con người, về bản chất có thể coi như một nửa dị thú, nên hắn cũng bị ảnh hưởng bởi sóng âm bên ngoài, rơi vào trạng thái phát tình của loài dã thú.
Nhìn người trước mặt trong tình trạng này, không hiểu sao Trì Quy Chu lại liên tưởng đến dáng vẻ của Tô Nhĩ Nhược vào ngày diễn ra cuộc thi Tinh Vân trước đó—khi ấy, thiếu gia nhà họ Tô dường như cũng có biểu hiện tương tự.
Trì Quy Chu biết rõ trạng thái của Lăng Tiểu Bạch bây giờ là do ảnh hưởng của sóng âm khiến dị thú phát tình, nhưng còn Tô Nhĩ Nhược thì sao?
Hồi tưởng lại tình hình lúc đó, cậu không khỏi ngỡ ngàng.
Tô Nhĩ Nhược đâu có mang huyết thống dị thú, làm sao có thể rơi vào trạng thái phát tình như dã thú? Nhưng nếu không phải do bản năng sinh học, thì tại sao một người bình thường lại có phản ứng như vậy? Chẳng lẽ thuốc mà thiếu gia họ Tô bị hạ khi ấy thực sự là… xuân dược?
Xuân dược ở dị giới này thực sự tồn tại sao? Trì Quy Chu vẫn luôn nghĩ rằng thứ này chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết mà thôi. Mà nói đi cũng phải nói lại, tại sao lúc đó Tô Nhĩ Nhược lại yêu cầu mình cắn cậu ta? Họ đâu phải là dã thú để phải làm cái việc… cắn vào cổ như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT