Phía sau vang lên tiếng bước chân đều đặn, Trì Quy Chu bước lên hai bước, rời khỏi cổng lớn Tô gia, rồi mới ngoái đầu lại nhìn về phía cửa.
Người vừa đi ra từ phía sau chính là anh cả Tô. Anh ta đứng ở bên trong cửa, ánh sáng từ sau lưng chiếu tới khiến bóng đổ dài về phía trước. Bóng dáng kéo dài tựa như một dây leo hút máu uốn lượn.
Tô Ôn Lễ vẫn giữ nụ cười nho nhã thường ngày, ánh mắt đầy vẻ dò xét chăm chú nhìn sang, như đang tiến hành một phán xét khách quan nào đó.
Nam Đường vẫn đặt ánh mắt lên người Trì Quy Chu. Đến khi nhìn thấy đàn em kéo khóa áo khoác choàng hờ trên người, anh mới như thể thờ ơ quay lại, liếc nhìn Tô Ôn Lễ đang đứng ở cửa một cái.
Cái liếc mắt hờ hững ấy như lớp tuyết dày tích tụ trên đỉnh vách đá lạnh lẽo, mang theo sự tĩnh mịch ẩn chứa hơi lạnh băng giá. Chỉ cần một cơn gió lạnh thoáng qua mỏng như sợi tơ cũng có thể khiến hàng vạn tấn băng tuyết ầm ầm sụp đổ.
"..." Tô Ôn Lễ lập tức thẳng lưng, độ cong của nụ cười trên mặt giảm xuống vài phần. Tinh thần lực bản năng của Alpha sắc bén như kim nhọn, trực tiếp hướng về người đàn ông tóc bạc trắng!
Nhưng sự sắc bén có tính công kích ấy nhanh chóng bị nhấn chìm trong tĩnh lặng—giống như một con thú hoang giương nanh vuốt với cả khu rừng rộng lớn, điều đó hoàn toàn vô nghĩa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT