Phong Thiên Mộ không phải kẻ ngốc, nhưng có đôi khi hoàn toàn có thể xem cậu ta như một tên ngốc. Dù sao thì cách tư duy của cậu ta thực sự không giống người bình thường chút nào.
Nghe Phong Thiên Mộ nói vậy, Trì Quy Chu không nhịn được mà nhíu mày, khóe môi hơi giật giật, bất lực.
Nể tình tối nay cậu ta cũng giúp một tay, cậu quyết định mở miệng cứu vớt con rắn ngu ngốc này một chút: "học trưởng đừng để ý—cậu ấy chỉ là một tên ngốc thôi."
Nam Đường vẫn giữ nguyên sắc mặt lạnh băng, không thèm khách sáo, vươn một tay thẳng tắp tóm lấy đầu con rắn nhỏ, xách cậu ta ra khỏi tay áo Trì Quy Chu.
Có lẽ câu "cậu ta chỉ là một kẻ ngốc" đã lọt vào tai, nên anh cũng không làm gì quá đáng, chỉ giữ nguyên vẻ mặt cau có mà tiện tay ném cái sinh vật lắm lời này ra sau.
Phong Thiên Mộ theo đà bị hất văng, rất tự nhiên mà "rớt bịch" xuống đất—sau đó ngay lập tức giả chết.
Nửa giây sau, dường như nhớ ra điều gì, cậu ta lại búng ra viên thạch anh tím đã nuốt lúc trước, còn đặc biệt mô phỏng hiệu ứng âm thanh "ting ting" như trong game khi nhặt được tiền vàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play