Trì Quy Chu chào tạm biệt Đường Hướng Vãn rồi quay lại chỗ ngồi.
Nam Đường vẫn ngồi yên tại chỗ, sắc mặt bình tĩnh vô cùng, phong thái ung dung tự tại. Thấy Trì Quy Chu trở lại, khóe môi anh cong lên một độ cung hoàn hảo: “Nói chuyện xong rồi? Nào, thử miếng bánh su kem sô-cô-la đen mới mang lên đi.”
Nếu không phải vừa nghe Đường Hướng Vãn nói Nam Đường cứ lặng lẽ nhìn về phía này suốt, Trì Quy Chu thực sự không nhận ra sự bình tĩnh bề ngoài kia đang che giấu điều gì.
Cậu bỗng có ảo giác, nhớ lại hình ảnh chú mèo trắng lớn ngày trước, đi qua đi lại không yên—bề ngoài thì có vẻ phóng khoáng, thong dong, nhưng thực chất lại trốn vào góc tối âm thầm lo lắng đến mức sắp mốc meo.
Chỉ có điều, nếu học trưởng nhà cậu biết rằng vừa rồi cậu đã ngầm thừa nhận lời của Đường Hướng Vãn, e rằng sẽ chẳng còn bình tĩnh mà ngồi đây mọc nấm như thế này nữa. Nghĩ đến đó, khóe môi Trì Quy Chu khẽ nhếch.
Dù vậy, cậu cũng không định nói ra nội dung đoạn hội thoại cuối cùng.
Dù sao thì… ngầm thừa nhận là một chuyện, nói thẳng ra lại là chuyện khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play