Nam Đường giữ nguyên ánh mắt, trông có vẻ bình tĩnh thản nhiên, nhưng thực ra cả người như bị điện giật, một cảm giác tê tê dâng lên từ trong ra ngoài, khiến anh trong chốc lát không thốt nên lời.
Lý trí mách bảo anh rằng câu nói ban nãy của Trì Quy Chu hẳn là có ý "Em chỉ thích học trưởng như thế này (về màu tóc)."
Nhưng khi nghe vào tai, truyền lên não, lại khiến anh như một con mèo được vuốt ve, bị thứ sức mạnh vô hình khó tả làm cho mềm nhũn, trở thành một chiếc "bánh mèo" mềm oặt.
Trì Quy Chu thả lọn tóc của học trưởng ra, thay vào đó cầm một sợi tóc đen vướng giữa các ngón tay, giơ lên trước mặt, đùa vui: "Màu tóc của học trưởng đúng là rất hiếm thấy trong giới trẻ. Còn màu tóc của em chắc là phổ biến nhất rồi nhỉ?"
“…Màu gì cũng được.” Nam Đường cuối cùng cũng mở miệng, ánh mắt nhìn thẳng vào cậu, giọng trầm thấp nhẹ nhàng: "Tôi cũng chỉ thích em."
—Anh không hề thêm vào hai chữ [màu tóc], thậm chí cả từ chỉ định [như vậy] cũng lược bỏ, chỉ còn lại một câu ngắn gọn, đơn thuần.
Dù đây rõ ràng là lời tiếp nối từ câu trước, giọng điệu vẫn bình thản, nhưng Trì Quy Chu lại cảm thấy như có gì đó nặng nề giáng xuống tim mình, khiến nhịp đập chợt lỡ mất một nhịp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play