“Nhưng không phải cậu nói vì để gầy nên không ăn ở tiệm cơm Bạch Ký nữa sao?”
Triệu Tư Kỳ mỉm cười giống như con cáo: “Ai nói không ăn chứ, tớ chỉ muốn không cho người ta ăn. Chỗ ở tiệm cơm Bạch Ký đúng là càng ngày càng khó giành, đây là một chiến thuật, tiết kiệm chi tiêu.”
Lần này thì Ngô Văn Văn cũng đã hiểu, hóa ra Triệu Tư Kỳ là đang muốn khuyến khích những bạn học khác đến tiệm khác ăn, như vậy thì đối thủ cạnh tranh của cô ấy sẽ ít đi.
Trên đường hai người họ đi đến tiệm cơm Bạch Ký, trong lòng Triệu Tư Kỳ kích động không thôi, cô ấy cảm thấy bản thân mình thật sự quá thông minh khi đã nghĩ ra được cách như vậy, không hổ là cô ấy.
Sau khi nhìn thấy toàn cảnh tiệm cơm Bạch Ký thì cô ấy dương dương đắc ý.
Lúc này, trong tầm mắt của cô ấy chợt xuất hiện bóng dáng của một người quen, nụ cười ở trên mặt cô ấy dần biến mất, trong mắt có chút mờ mịt.
Triệu Tư Kỳ đi về phía người đó, giọng củacó vẻ vô cùng kinh ngạc: “Lớp trưởng, sao cậu lại ở đây? Không phải cậu nói là muốn đi ăn bún ốc sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT