Giờ bán của tiệm cơm Bạch Ký là từ mười hai giờ trưa đến tám giờ tối. Cần hai tiếng mới tới nơi thì có hơi xa. Nếu như tám giờ tối đóng cửa, thì mười giờ Kỷ Tử Hoài mới về đến nhà.
Mặc dù Bạch Nhất Nặc muốn nhận lời làm không lương của Kỷ Tử Hoài, nhưng cô cũng không muốn để anh ấy quá cực: “Anh có thể ở nhà tôi, ở sân sau có rất nhiều phòng khách.”
Bạch Nhất Nặc đưa Kỷ Tử Hoài đi ra sân sau.
Sân sau rất lớn, sau khi đi qua một đoạn đường, ở phía đối diện là nơi ở. Mà nơi ở cũng không phải là một cái phòng trọ riêng biệt, mà là dãy phòng giống nhau như đúc, khoảnh sáu căn, giống như khách sạn vậy.
Đây cũng là lý do Bạch Nhất Nặc bảo anh ấy ở lại, sẽ khá bất tiện nếu như đây chỉ là một cái phòng trọ độc lập, nhưng mỗi căn phòng ở đây đều tuy nhỏ nhưng đầy đủ trang thiết bị, cũng độc lập, hoàn toàn không ảnh hưởng đến người khác.
Này là vì trước đây tiệm cơm Bạch Ký là một khách sạn, chủ trước đó vì thua lỗ vốn nên vội chuyển nhượng, giá bán cũng thấp hơn so với nhà xung quanh nên cha mẹ Bạch mới mua lại nó và đổi thành tiệm cơm.
Hai vợ chồng họ ở một căn, Bạch Nhất Nặc ở một căn, ngoài hai nhà kho ra, thì vẫn còn dư hai phòng khách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play