Lúc đầu người phụ trách và các đầu bếp nấu ăn không để ở trong lòng, nhưng thời gian trôi qua, biểu cảm trên mặt càng ngày càng thận trọng, tư thế ngồi cũng càng thêm nghiêm chỉnh.
"Lấy nhỏ làm lớn, bộ đồ ăn cũng phải khác với bình thường. Cố cung là một cảnh quan lớn đại biểu cho thủ đô, bên trong có rất nhiều cảnh quan huy hoàng, có thể thiết kế bộ đồ ăn khác nhau từ những cảnh quan này." Bạch Nhất Nặc nói: “Trước kia tôi đã đi dạo cố cung, tôi cảm thấy có thể dùng hình thức thủy mặc phác họa ra dáng vẻ cỉa cảnh quan. Vừa có thể phản ánh vẻ đẹp của thơ họa vừa có thể phản ánh vẻ đẹp của cảnh quan...”
Người phụ trách suy nghĩ một lúc, cảm thấy rất có đạo lý, thế là gật đầu: “Quả thực có thể. Bây giờ cách lúc tiệc rượu chính thức bắt đầu còn thời gian rất dài, hoàn toàn có thể chuẩn bị xong. Hơn nữa thiết kế bộ đồ ăn dành cho tiệc cũng không tính là hành vi xa xỉ, vừa có thể bày ra phong cách quốc gia, hơn nữa sau khi hoàn thành bộ đồ ăn, bộ đồ ăn này có thể tái sản xuất, sử dụng lại, bán lại.”
Viện bảo tàng có tính chất phi lợi nhuận, hầu như đều cần nhà nước bỏ tiền ra. Những năm gần đây viện bảo tàng thủ đô cũng đang tìm đường kiếm tiền, mở cửa những chố xung quanh cố cung, giảm thiểu áp lực kinh tế.
Người phụ trách càng nghĩ càng thấy có triển vọng: “Nhưng mà thiết kế này vẫn phải căn cứ theo quy định, quản lý nghiêm túc, nếu không có lẽ thông minh quá sẽ bị thông minh hại.”
Sau khi Bạch Nhất Nặc nghe thấy lời của anh ta, chủ động nói: “Tôi có thể làm ra bản vẽ kiểu dáng.”
Vừa hay bên cạnh tay Bạch Nhất Nặc có bản ghi chép cuộc họp. Đến hiện đại biết bao nhiêu ngày, cô đã nhập môn phác họa, thế là phác họa ra hình dáng của các dụng cụ ăn như chén đũa thìa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT